Text Practice Mode
Tứ niệm xứ
created Today, 10:17 by Tú Trần Đình
0
450 words
0 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Toạ thiền lặng lẽ thân ngay
Vai buông mắt khép nhẹ bay tâm hồn
Hơi thở vào hơi thở luôn
Rõ ràng hay biết chẳng buông chẳng rời
Thân tâm dần lắng xuống rồi
Dòng đời tạm lắng sóng trôi bớt dần
Bây giờ quán chiếu chân thân
Quán thân...
Thân này tạm bợ khác nào
Đất, nước, gió, lửa vào thành đây
Tóc da huyết mạch từng giây
Tưởng là cố định đổi thay không ngừng
Nhìn sâu từng khớp từng sương
Thấy rằng tất cả vô thường diệt sinh
Lúc đau lúc mỏi thân mình
Chỉ là cảm giác hiện hình thoáng qua
Chẳng cần bám víu vào ta
Thân như bọt sóng có mà rồi không
Gió đưa nước chảy xuôi dòng
Thân đây cũng vậy một vòng hợp tan
Quán thọ...
Lặng xem cảm thọ nhẹ nhàng
Vui, buồn, sướng, khổ chẳng màng giữ riền
Khi hân hoan lúc ưu phiền
Như làn gió thoảng tự nhiên đến rồi
Vướng vui sướng khổ muôn đời
Chạy theo cảm giác nổi trôi kiếp người
Thấy rằng thọ chẳng lâu dài
Sinh ra biến mất có ai giữ hoài
Khi vui cũng chẳng nên say
Lúc buồn cũng chớ ôm hoài làm chi
Tự nhiên cảm thọ đến đi
Tâm không dính mắc sân si nhạt dần
Quán tâm...
Lặng yên soi xét lòng thân
Nghĩ suy chợt đến chợt ngần ngại đi
Lúc thì hỷ lạc xuân thì
Lúc thì sân hận cuối đi vạn điều
Tâm này chẳng ở bao nhiêu
Mới vui đã chuyển tiêu điều đớn đau
Nhận ra tâm chẳng bền lâu
Như dòng nước chảy nhuốm màu đổi thay
Thấy tâm chẳng thật là ai
Chẳng ta, chẳng của, chẳng hoài cố lưu
Nhẹ buông vọng tưởng sớm chiều
Lòng không còn chấp tiêu điều khổ đau
Quán Pháp...
Xét soi muôn pháp khắp nơi
Sắc, thanh, hương, vị giữa đời đổi thay
Có sinh thì có diệt ngay
Duyên kia hợp lại một ngày sẽ tan
Năm uẩn như bóng nhẹ nhàng
Thân, thọ, tưởng, thức mong manh tựa sương
Vô thường muôn kiếp tỏ tường
Không chi mãi mãi vô phương níu hoài
Nhìn sâu thấy rõ trong ngoài
Vô ngã, vô chấp, nhẹ đời khổ đau
Tâm không còn bị cuốn nhào
Lặng yên an lạc sắc màu thảnh thơi
An nhiên...
Ngồi thiền tĩnh lặng giữa đời
Thân, thọ, tâm, pháp sáng ngời chân như
Không còn vướng bận mịt mù
Tâm như trăng sáng bể hư lặng dòng
Lặng yên bước giữa hư không
Nhẹ nhàn tự tại thong dong cõi trần
Thở vào một kiếp phù vân
Thở ra thấy cõi xa dần khổ đau
Vai buông mắt khép nhẹ bay tâm hồn
Hơi thở vào hơi thở luôn
Rõ ràng hay biết chẳng buông chẳng rời
Thân tâm dần lắng xuống rồi
Dòng đời tạm lắng sóng trôi bớt dần
Bây giờ quán chiếu chân thân
Quán thân...
Thân này tạm bợ khác nào
Đất, nước, gió, lửa vào thành đây
Tóc da huyết mạch từng giây
Tưởng là cố định đổi thay không ngừng
Nhìn sâu từng khớp từng sương
Thấy rằng tất cả vô thường diệt sinh
Lúc đau lúc mỏi thân mình
Chỉ là cảm giác hiện hình thoáng qua
Chẳng cần bám víu vào ta
Thân như bọt sóng có mà rồi không
Gió đưa nước chảy xuôi dòng
Thân đây cũng vậy một vòng hợp tan
Quán thọ...
Lặng xem cảm thọ nhẹ nhàng
Vui, buồn, sướng, khổ chẳng màng giữ riền
Khi hân hoan lúc ưu phiền
Như làn gió thoảng tự nhiên đến rồi
Vướng vui sướng khổ muôn đời
Chạy theo cảm giác nổi trôi kiếp người
Thấy rằng thọ chẳng lâu dài
Sinh ra biến mất có ai giữ hoài
Khi vui cũng chẳng nên say
Lúc buồn cũng chớ ôm hoài làm chi
Tự nhiên cảm thọ đến đi
Tâm không dính mắc sân si nhạt dần
Quán tâm...
Lặng yên soi xét lòng thân
Nghĩ suy chợt đến chợt ngần ngại đi
Lúc thì hỷ lạc xuân thì
Lúc thì sân hận cuối đi vạn điều
Tâm này chẳng ở bao nhiêu
Mới vui đã chuyển tiêu điều đớn đau
Nhận ra tâm chẳng bền lâu
Như dòng nước chảy nhuốm màu đổi thay
Thấy tâm chẳng thật là ai
Chẳng ta, chẳng của, chẳng hoài cố lưu
Nhẹ buông vọng tưởng sớm chiều
Lòng không còn chấp tiêu điều khổ đau
Quán Pháp...
Xét soi muôn pháp khắp nơi
Sắc, thanh, hương, vị giữa đời đổi thay
Có sinh thì có diệt ngay
Duyên kia hợp lại một ngày sẽ tan
Năm uẩn như bóng nhẹ nhàng
Thân, thọ, tưởng, thức mong manh tựa sương
Vô thường muôn kiếp tỏ tường
Không chi mãi mãi vô phương níu hoài
Nhìn sâu thấy rõ trong ngoài
Vô ngã, vô chấp, nhẹ đời khổ đau
Tâm không còn bị cuốn nhào
Lặng yên an lạc sắc màu thảnh thơi
An nhiên...
Ngồi thiền tĩnh lặng giữa đời
Thân, thọ, tâm, pháp sáng ngời chân như
Không còn vướng bận mịt mù
Tâm như trăng sáng bể hư lặng dòng
Lặng yên bước giữa hư không
Nhẹ nhàn tự tại thong dong cõi trần
Thở vào một kiếp phù vân
Thở ra thấy cõi xa dần khổ đau
saving score / loading statistics ...