Text Practice Mode
NỖ LỰC THẬT SỰ SẼ ĐƯỢC ĐỀN ĐÁP, CHỈ LÀ SỚM HAY MUỘN
created Friday May 30, 13:09 by QQQQQQ
0
537 words
52 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Tuổi 19, trải nghiệm sống sinh viên, đi hỏi các anh chị xung quanh:
-Môn A,B,C,X... anh chị có cúp không? Em thấy môn này phí thời gian quá!
Người nói:
-Cúp đi em, nếu thấy tự học được thì cứ nghỉ, thi ổn là được.
Người thì bảo:
-Có điểm danh thì đi, không thì nghỉ
Cũng có người nói:
-Năm nhất anh/chị cũng chăm lắm, về sau chỉ đi mấy môn quan trọng hoặc có điểm danh, còn lại cúp được là cúp.
10 người hỏi thì phải 7-8 người bảo nghỉ, 2-3 người thì bảo là nếu có điểm danh thì đi, không thì thôi, hoặc nếu môn đó quan trọng thì đi.
Tuy nhiên, điểm chung là: NẾU NGHỈ ĐƯỢC THÌ NGHỈ
Gần cuối năm nhất, môn A đã học xong hết lý thuyết, sáng mới đi tập gym về, chiều nghĩ đến cảnh một giờ trưa đi học sao lười quá. Lương tâm tranh đấu bảo có đi học hay không.
-Đi học đi, sắp thi rồi, với lại gần thi, cứ đi xem ôn được gì thì ôn
-Nghỉ đi, đằng nào cũng học hết rồi, ôn thì tự ôn được, việc gì phải đi, mấy thằng kia cúp suốt có sao đâu, cô đâu có điểm danh.
Cũng đã quyết định nghỉ, nhưng lại nghĩ lại.
-Hay là đi học nhỉ. Còn 2 buổi nữa thôi là kết thúc môn rồi. Nghĩ cũng khổ giáo viên.
-Nhưng mà lỡ rủ thằng bạn cúp rồi.
-Kệ đi, vác cặp đi học, thà đi trễ còn hơn cúp.
Thế là đi. Bắt xe buýt đi. Một giờ trưa nắng đợi xe buýt, xe tới, bước lên và vèo cái đến trường
Đồng hồ báo một giờ mười lăm.
Lớp vẫn thế. Thằng nào chăm thì vẫn đi học. Không chăm thì chẳng thấy mặt đâu.
Nghĩ bụng:
-Tìm một chỗ trống rồi ngồi thôi.
Cô bắt đầu giảng bài. Toàn mấy cái đã học, hiểu hết rồi, nhưng đã lỡ đi, vẫn cố nghe, dù tay thì ngồi bấm điện thoại.
Cô bỗng bảo:
-Các em làm thử bài tập này, làm tại lớp luôn, cô cho một tiếng nhé, để xem kiến thức đến đâu, gần thi rồi.
Có người hỏi:
-Bài này có lấy điểm không cô ?
-Không, cứ làm thôi, làm để xem đến đâu. Tiện cô ghi điểm cộng cho. Coi như điểm danh luôn.
-Còn mấy bạn không đi học thì sao ạ ?
-Thì mất quyền lợi thôi.
Ngồi ở dưới ngớ người ra.
Nếu mà cúp thì lại mất điểm cộng. Tuy điểm cộng nhỏ, nhưng mà có cộng là được, ai mà biết được. 0.1 còn quý hơn cả vàng lúc cấp bách mà.
Tan lớp, bước ra về, đứng lại ngẫm.
Đúng là chỉ cần vượt qua khó khăn, nỗ lực thật sự, bỏ công ra thì sẽ được đền đáp công sức. Tuy chỉ là con điểm tép riu, cũng không phải là quá to tát. Tôi mong rằng mọi người hãy cứ tin tưởng vào bản thân, cứ nỗ lực hết mình, kết quả quan tâm sau, rồi nỗ lực sẽ được đền đáp. Chỉ là sớm hay muộn.
-Môn A,B,C,X... anh chị có cúp không? Em thấy môn này phí thời gian quá!
Người nói:
-Cúp đi em, nếu thấy tự học được thì cứ nghỉ, thi ổn là được.
Người thì bảo:
-Có điểm danh thì đi, không thì nghỉ
Cũng có người nói:
-Năm nhất anh/chị cũng chăm lắm, về sau chỉ đi mấy môn quan trọng hoặc có điểm danh, còn lại cúp được là cúp.
10 người hỏi thì phải 7-8 người bảo nghỉ, 2-3 người thì bảo là nếu có điểm danh thì đi, không thì thôi, hoặc nếu môn đó quan trọng thì đi.
Tuy nhiên, điểm chung là: NẾU NGHỈ ĐƯỢC THÌ NGHỈ
Gần cuối năm nhất, môn A đã học xong hết lý thuyết, sáng mới đi tập gym về, chiều nghĩ đến cảnh một giờ trưa đi học sao lười quá. Lương tâm tranh đấu bảo có đi học hay không.
-Đi học đi, sắp thi rồi, với lại gần thi, cứ đi xem ôn được gì thì ôn
-Nghỉ đi, đằng nào cũng học hết rồi, ôn thì tự ôn được, việc gì phải đi, mấy thằng kia cúp suốt có sao đâu, cô đâu có điểm danh.
Cũng đã quyết định nghỉ, nhưng lại nghĩ lại.
-Hay là đi học nhỉ. Còn 2 buổi nữa thôi là kết thúc môn rồi. Nghĩ cũng khổ giáo viên.
-Nhưng mà lỡ rủ thằng bạn cúp rồi.
-Kệ đi, vác cặp đi học, thà đi trễ còn hơn cúp.
Thế là đi. Bắt xe buýt đi. Một giờ trưa nắng đợi xe buýt, xe tới, bước lên và vèo cái đến trường
Đồng hồ báo một giờ mười lăm.
Lớp vẫn thế. Thằng nào chăm thì vẫn đi học. Không chăm thì chẳng thấy mặt đâu.
Nghĩ bụng:
-Tìm một chỗ trống rồi ngồi thôi.
Cô bắt đầu giảng bài. Toàn mấy cái đã học, hiểu hết rồi, nhưng đã lỡ đi, vẫn cố nghe, dù tay thì ngồi bấm điện thoại.
Cô bỗng bảo:
-Các em làm thử bài tập này, làm tại lớp luôn, cô cho một tiếng nhé, để xem kiến thức đến đâu, gần thi rồi.
Có người hỏi:
-Bài này có lấy điểm không cô ?
-Không, cứ làm thôi, làm để xem đến đâu. Tiện cô ghi điểm cộng cho. Coi như điểm danh luôn.
-Còn mấy bạn không đi học thì sao ạ ?
-Thì mất quyền lợi thôi.
Ngồi ở dưới ngớ người ra.
Nếu mà cúp thì lại mất điểm cộng. Tuy điểm cộng nhỏ, nhưng mà có cộng là được, ai mà biết được. 0.1 còn quý hơn cả vàng lúc cấp bách mà.
Tan lớp, bước ra về, đứng lại ngẫm.
Đúng là chỉ cần vượt qua khó khăn, nỗ lực thật sự, bỏ công ra thì sẽ được đền đáp công sức. Tuy chỉ là con điểm tép riu, cũng không phải là quá to tát. Tôi mong rằng mọi người hãy cứ tin tưởng vào bản thân, cứ nỗ lực hết mình, kết quả quan tâm sau, rồi nỗ lực sẽ được đền đáp. Chỉ là sớm hay muộn.
