Text Practice Mode
Sự thật về tội ác của người anh
created Yesterday, 11:51 by TrnhHiVy
1
682 words
40 completed
4
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Hạ Thiên Hình đột nhiên ý thức được rằng, người con gái anh ta thích đang ở ngay bên cạnh, mà hiện giờ kì thi đại học đã kết thúc, tương lai rộng mở, không còn gì có thể cản trở họ yêu nhau.
Thế là anh ta lấy hết dũng khí nắm tay cô ấy.
Nào ngờ Phó Dương Chi bất ngờ giật tay ra.
Hạ Thiên Hình vốn đang kích động, không nghĩ gì nhiều, dứt khoát mượn rượu tỏ tình.
Nhưng thật không ngờ rằng, Phó Dương Chi lại từ chối anh ta.
Hạ Thiên Hình vẫn luôn nghĩ rằng hai bọn họ đều có tình cảm với nhau. Trước đây Phó Dương Chi từng nhiều lần phủ nhận với các bạn trong lớp về tin đồn này, anh ta cứ tưởng rằng là do cô ấy ngại.
Anh ta biết mình và Phó Dương Chi đều là học sinh ngoan, không thể chưa thi đại học mà đã yêu sớm, mọi chuyện đều phải đợi thi xong đã. Nhưng anh ta không ngờ được, sau khi thi xong Phó Dương Chi lại từ chối anh ta.
Phó Dương Chi giải thích, cô ấy chỉ coi anh ta là bạn, không có ý gì khác, cũng chưa từng có bất kì ám thị nào.
Ý là, từ trước đến giờ đều là anh ta tự mình đa tình.
Lúc nói lời này cô ấy vô cùng bình tĩnh, nhưng Hạ Thiên Hình càng nghe càng phẫn nộ.
Trước giờ anh ta luôn là người xuất sắc nhất, được người ta khen từ nhỏ cho tới lớn, tất cả mọi người đều thấy họ đẹp đôi, anh ta không hiểu được tại sao cô ấy lại không thích anh ta.
Anh ta luôn thuận lợi như ý, trước giờ chưa từng chịu đả kích, anh ta không chịu nổi khuôn mặt xinh đẹp của Phó Dương Chi, lại lạnh lùng nói lời cự tuyệt anh ta như thế.
Hạ Thiên Hình nói năng ấp úng, cố gắng níu kéo cô ấy, hy vọng cô có thể cho anh ta một cơ hội, đừng tuyệt tình như vậy.
Nhưng Phó Dương Chi không hề lay động. Khoảnh khắc ấy, mắt anh ta như mờ đi, đầu óc ù ù, cả thế giới như đã thay đổi.
Giọng nói của Phó Dương Chi xa cách đến thế, biểu cảm của cô ấy lại lạnh lùng đến thế.
Khuôn mặt đó thật lạnh lùng quá, giống như đóng một lớp băng dày.
Anh ta không chấp nhận được biểu cảm lạnh lùng này.
Anh ta muốn đập vỡ lớp băng cứng ấy.
Thế giới như lại sáng rõ...
Anh ta đột nhiên túm tóc Phó Dương Chi, không đếm xỉa tới cô ấy giật mình gào thét, kéo cô vào trong bụi rậm.
Anh ta tóm chặt gáy cô ấy, nâng mặt cô lên, sau đó đập mạnh vào thân cây.
Phó Dương Chi đau đớn kêu gào, giãy giụa không ngừng.
Hạ Thiên Hình càng tức giận.
Anh ta túm tóc cô ấy, đẩy mạnh xuống nền đất, sau đó cưỡi lên người cô ấy, đấm mạnh hết lần này đến lần khác.
Không biết đã qua bao lâu, anh ta đánh tới mức mệt nhoài.
Nhìn dáng vẻ yếu đuối thoi thóp của Phó Dương Chi, anh ta lại nổi lòng thương xót, thế là anh ta cúi người hôn lên mặt cô ấy, lột quần áo cô ấy ra.
Và cứ thế phát sinh quan hệ.
Phó Dương Chi dùng chút sức lực cuối cùng, giãy giụa, tức giận chửi bới, khóc lóc cầu xin.
Hạ Thiên Hình không thèm để tâm, lấy quần áo nhét vào miệng cô, tiếp tục xâm hại.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, Hạ Thiên Hình cầu xin cô ấy tha thứ. Nhưng cô ấy nhắm mắt lại, không nhìn anh ta.
Hạ Thiên Hình lo sự việc bại lộ, dứt khoát đã làm phải làm cho đến cùng, giật băng đô trên đầu cô xuống, quấn quanh cổ, xiết cho tới chết...
Thế là anh ta lấy hết dũng khí nắm tay cô ấy.
Nào ngờ Phó Dương Chi bất ngờ giật tay ra.
Hạ Thiên Hình vốn đang kích động, không nghĩ gì nhiều, dứt khoát mượn rượu tỏ tình.
Nhưng thật không ngờ rằng, Phó Dương Chi lại từ chối anh ta.
Hạ Thiên Hình vẫn luôn nghĩ rằng hai bọn họ đều có tình cảm với nhau. Trước đây Phó Dương Chi từng nhiều lần phủ nhận với các bạn trong lớp về tin đồn này, anh ta cứ tưởng rằng là do cô ấy ngại.
Anh ta biết mình và Phó Dương Chi đều là học sinh ngoan, không thể chưa thi đại học mà đã yêu sớm, mọi chuyện đều phải đợi thi xong đã. Nhưng anh ta không ngờ được, sau khi thi xong Phó Dương Chi lại từ chối anh ta.
Phó Dương Chi giải thích, cô ấy chỉ coi anh ta là bạn, không có ý gì khác, cũng chưa từng có bất kì ám thị nào.
Ý là, từ trước đến giờ đều là anh ta tự mình đa tình.
Lúc nói lời này cô ấy vô cùng bình tĩnh, nhưng Hạ Thiên Hình càng nghe càng phẫn nộ.
Trước giờ anh ta luôn là người xuất sắc nhất, được người ta khen từ nhỏ cho tới lớn, tất cả mọi người đều thấy họ đẹp đôi, anh ta không hiểu được tại sao cô ấy lại không thích anh ta.
Anh ta luôn thuận lợi như ý, trước giờ chưa từng chịu đả kích, anh ta không chịu nổi khuôn mặt xinh đẹp của Phó Dương Chi, lại lạnh lùng nói lời cự tuyệt anh ta như thế.
Hạ Thiên Hình nói năng ấp úng, cố gắng níu kéo cô ấy, hy vọng cô có thể cho anh ta một cơ hội, đừng tuyệt tình như vậy.
Nhưng Phó Dương Chi không hề lay động. Khoảnh khắc ấy, mắt anh ta như mờ đi, đầu óc ù ù, cả thế giới như đã thay đổi.
Giọng nói của Phó Dương Chi xa cách đến thế, biểu cảm của cô ấy lại lạnh lùng đến thế.
Khuôn mặt đó thật lạnh lùng quá, giống như đóng một lớp băng dày.
Anh ta không chấp nhận được biểu cảm lạnh lùng này.
Anh ta muốn đập vỡ lớp băng cứng ấy.
Thế giới như lại sáng rõ...
Anh ta đột nhiên túm tóc Phó Dương Chi, không đếm xỉa tới cô ấy giật mình gào thét, kéo cô vào trong bụi rậm.
Anh ta tóm chặt gáy cô ấy, nâng mặt cô lên, sau đó đập mạnh vào thân cây.
Phó Dương Chi đau đớn kêu gào, giãy giụa không ngừng.
Hạ Thiên Hình càng tức giận.
Anh ta túm tóc cô ấy, đẩy mạnh xuống nền đất, sau đó cưỡi lên người cô ấy, đấm mạnh hết lần này đến lần khác.
Không biết đã qua bao lâu, anh ta đánh tới mức mệt nhoài.
Nhìn dáng vẻ yếu đuối thoi thóp của Phó Dương Chi, anh ta lại nổi lòng thương xót, thế là anh ta cúi người hôn lên mặt cô ấy, lột quần áo cô ấy ra.
Và cứ thế phát sinh quan hệ.
Phó Dương Chi dùng chút sức lực cuối cùng, giãy giụa, tức giận chửi bới, khóc lóc cầu xin.
Hạ Thiên Hình không thèm để tâm, lấy quần áo nhét vào miệng cô, tiếp tục xâm hại.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, Hạ Thiên Hình cầu xin cô ấy tha thứ. Nhưng cô ấy nhắm mắt lại, không nhìn anh ta.
Hạ Thiên Hình lo sự việc bại lộ, dứt khoát đã làm phải làm cho đến cùng, giật băng đô trên đầu cô xuống, quấn quanh cổ, xiết cho tới chết...
saving score / loading statistics ...