Text Practice Mode
Độc Thân - Giữa Tự Do Và Cô Đơn
created Dec 17th, 16:41 by TueNhi
2
489 words
72 completed
4.5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Cuộc sống độc thân giống như một con đường dài không rào chắn, nơi người ta có thể bước đi tự do nhưng đôi khi cũng lạc lõng giữa khoảng không bao la. Độc thân không kết hôn là một trạng thái mà mỗi người tự lựa chọn hoặc bị hoàn cảnh đưa đẩy và nó mang đến cả những điều tốt đẹp lẫn những khoảng trống khó lấp.
Cái tốt của việc độc thân nằm ở sự tự do tuyệt đối. Một người không ràng buộc bởi hôn nhân sẽ có toàn quyền kiểm soát thời gian và cuộc sống của mình. Họ có thể dành thời gian cho những sở thích cá nhân, dấn thân vào những chuyến đi chơi bất tận hoặc tập trung phát triển sự nghiệp mà không cần cân nhắc đến trách nhiệm với một gia đình nhỏ. Mỗi sáng thức dậy, không có ai chờ đợi họ trong phòng bếp, không có tiếng trẻ con khóc đòi bế. Họ có thể tùy ý làm điều mình muốn, thỏa mãn những khát khao, sống trọn vẹn với bản thân mà không cần phải thỏa hiệp với bất kỳ ai. Độc thân là chuỗi ngày của sự tự do, của chính mình làm chủ.
Thêm vào đó, người độc thân có nhiều thời gian hơn để xây dựng các mối quan hệ xã hội. Bạn bè, đồng nghiệp, những cuộc gặp gỡ đều dễ dàng được sắp xếp vì không có nghĩa vụ gia đình đè nặng. Họ có thể lắng nghe tiếng gọi của những cuộc vui bất chợt, của những chuyến đi xa không lịch trình. Cuộc sống dường như bớt phức tạp hơn khi không có sự xung đột và va chạm trong đời sống vợ chồng hay gia đình.
Nhưng độc thân cũng không phải không có những cái xấu. Ở một góc độ nào đó, sự tự do quá lớn có thể dẫn đến cảm giác trống rỗng và cô đơn. Sau những giờ phút rong chơi, khi màn đêm buông xuống, ngôi nhà chỉ còn lại một người và bốn bức tường im lặng. Không có ai cùng ngồi bên bữa cơm, không có ai chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt của ngày dài. Những ngày lễ, ngày Tết, khi phố xá nhộn nhịp và ấm áp tình thân, người độc thân dễ thấy mình như một kẻ lạc lõng, đứng ngoài ranh giới hạnh phúc.
Khi tuổi trẻ qua đi, sức khỏe và thời gian trở thành gánh nặng, người ta sẽ nhận ra rằng không có ai bên cạnh để dựa vào. Những bước chân dần mỏi mệt, đôi tay dần yếu đi và lúc ấy, không kết hôn nghĩa là không có người bạn đời đồng hành trên đoạn cuối của con đường. Nỗi sợ già đi một mình, không ai bên cạnh lúc ốm đau, không ai để lại một chút dấu ấn của tình yêu, có thể trở thành cái giá đắt của sự độc thân.
Cuộc sống độc thân là một con dao hai lưỡi. Nó vừa là cơ hội để mỗi người sống hết mình vì bản thân, lại vừa là thử thách lớn khi đối diện với sự cô độc và trống trải. Chọn độc thân không hẳn là sai, mà kết hôn cũng không phải luôn đúng. Điều quan trọng nằm ở sự lựa chọn của mỗi người: sống sao cho không nuối tiếc, dù đi một mình hay cùng ai đó trên hành trình đời người.
Cái tốt của việc độc thân nằm ở sự tự do tuyệt đối. Một người không ràng buộc bởi hôn nhân sẽ có toàn quyền kiểm soát thời gian và cuộc sống của mình. Họ có thể dành thời gian cho những sở thích cá nhân, dấn thân vào những chuyến đi chơi bất tận hoặc tập trung phát triển sự nghiệp mà không cần cân nhắc đến trách nhiệm với một gia đình nhỏ. Mỗi sáng thức dậy, không có ai chờ đợi họ trong phòng bếp, không có tiếng trẻ con khóc đòi bế. Họ có thể tùy ý làm điều mình muốn, thỏa mãn những khát khao, sống trọn vẹn với bản thân mà không cần phải thỏa hiệp với bất kỳ ai. Độc thân là chuỗi ngày của sự tự do, của chính mình làm chủ.
Thêm vào đó, người độc thân có nhiều thời gian hơn để xây dựng các mối quan hệ xã hội. Bạn bè, đồng nghiệp, những cuộc gặp gỡ đều dễ dàng được sắp xếp vì không có nghĩa vụ gia đình đè nặng. Họ có thể lắng nghe tiếng gọi của những cuộc vui bất chợt, của những chuyến đi xa không lịch trình. Cuộc sống dường như bớt phức tạp hơn khi không có sự xung đột và va chạm trong đời sống vợ chồng hay gia đình.
Nhưng độc thân cũng không phải không có những cái xấu. Ở một góc độ nào đó, sự tự do quá lớn có thể dẫn đến cảm giác trống rỗng và cô đơn. Sau những giờ phút rong chơi, khi màn đêm buông xuống, ngôi nhà chỉ còn lại một người và bốn bức tường im lặng. Không có ai cùng ngồi bên bữa cơm, không có ai chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt của ngày dài. Những ngày lễ, ngày Tết, khi phố xá nhộn nhịp và ấm áp tình thân, người độc thân dễ thấy mình như một kẻ lạc lõng, đứng ngoài ranh giới hạnh phúc.
Khi tuổi trẻ qua đi, sức khỏe và thời gian trở thành gánh nặng, người ta sẽ nhận ra rằng không có ai bên cạnh để dựa vào. Những bước chân dần mỏi mệt, đôi tay dần yếu đi và lúc ấy, không kết hôn nghĩa là không có người bạn đời đồng hành trên đoạn cuối của con đường. Nỗi sợ già đi một mình, không ai bên cạnh lúc ốm đau, không ai để lại một chút dấu ấn của tình yêu, có thể trở thành cái giá đắt của sự độc thân.
Cuộc sống độc thân là một con dao hai lưỡi. Nó vừa là cơ hội để mỗi người sống hết mình vì bản thân, lại vừa là thử thách lớn khi đối diện với sự cô độc và trống trải. Chọn độc thân không hẳn là sai, mà kết hôn cũng không phải luôn đúng. Điều quan trọng nằm ở sự lựa chọn của mỗi người: sống sao cho không nuối tiếc, dù đi một mình hay cùng ai đó trên hành trình đời người.
saving score / loading statistics ...