Text Practice Mode
Cậu Bé Và Cây Xương Rồng
created Dec 13th, 20:54 by TueNhi
1
469 words
10 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Ở một ngôi làng nhỏ, có một cậu bé tên Tí Quậy. Tí Quậy rất thích thú cưng nhưng mẹ cậu luôn từ chối. Mẹ nói:
"Nhà mình nhỏ xíu làm sao nuôi chó, mèo được? Con nuôi cái gì gọn gàng hơn đi!"
Tí Quậy nghĩ mãi, rồi một ngày, cậu quyết định nuôi… một cây xương rồng. Cậu gọi nó là Cậu Nhím.
Tí Quậy chăm sóc Cậu Nhím như một thú cưng thật sự. Cậu đặt nó trong một cái chậu nhỏ có họa tiết đáng yêu, mỗi ngày tưới nước đúng giờ, thậm chí còn trò chuyện:
"Cậu Nhím ơi, hôm nay tớ sẽ đưa cậu đi dạo nhé!"
Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó. Tí Quậy yêu Cậu Nhím đến mức ôm nó đi ngủ mỗi tối. Lần đầu tiên, cậu ôm Cậu Nhím vào lòng nhưng ngay lập tức hét toáng lên:
"ÁÁÁ! Đau quá!"
Mẹ cậu chạy vào, thấy Tí Quậy ngồi khóc, tay đầy vết gai xương rồng. Nhưng thay vì từ bỏ, Tí Quậy dán băng cá nhân khắp tay rồi nói:
"Không sao, Cậu Nhím không cố ý đâu. Tớ tha lỗi cho cậu!"
Một hôm, Tí Quậy bỗng nhận ra Cậu Nhím hơi vàng úa. Cậu hoảng hốt:
"Cậu Nhím ơi, cậu bị ốm rồi!"
Cậu lập tức bọc cẩn thận cây xương rồng trong một chiếc khăn mềm rồi xin mẹ dẫn Cậu Nhím đi… khám bác sĩ thú y.
Tại phòng khám, bác sĩ nhìn cây xương rồng trong tay Tí Quậy mà không nói nên lời. Bác sĩ hỏi:
"Tí Quậy, cháu mang cây này đến đây làm gì?"
Cậu nghiêm túc trả lời:
"Cậu Nhím là thú cưng của cháu. Cháu nghĩ cậu ấy bị bệnh!"
Bác sĩ cố gắng nén cười, liếc nhìn mẹ Tí Quậy. Mẹ cậu thì chỉ biết gãi đầu, không biết phải nói sao. Cuối cùng, bác sĩ quyết định "khám" cây xương rồng. Ông dùng kính lúp nhìn kỹ rồi gật gù:
"Ừm, Cậu Nhím hơi bị thiếu nước đấy. Cháu về tưới thêm nước, đảm bảo cậu ấy sẽ khỏe lại!"
Tí Quậy nghe thế, mắt sáng rỡ, cảm ơn bác sĩ rối rít rồi ôm Cậu Nhím về nhà.
Từ hôm đó, Tí Quậy cẩn thận chăm sóc Cậu Nhím hơn. Cậu còn làm một cái nệm nhỏ để Cậu Nhím "ngủ riêng", không còn ôm nữa. Hàng xóm ai cũng biết đến Tí Quậy và thú cưng đặc biệt của cậu.
Một ngày nọ, bạn bè hỏi:
"Tí Quậy ơi, sao cậu lại chọn nuôi cây xương rồng làm thú cưng thế?"
Tí Quậy mỉm cười tự hào:
"Vì Cậu Nhím không bao giờ sủa, không bao giờ cào sofa và quan trọng nhất, cậu ấy luôn bên tớ dù gai góc đến đâu!"
"Nhà mình nhỏ xíu làm sao nuôi chó, mèo được? Con nuôi cái gì gọn gàng hơn đi!"
Tí Quậy nghĩ mãi, rồi một ngày, cậu quyết định nuôi… một cây xương rồng. Cậu gọi nó là Cậu Nhím.
Tí Quậy chăm sóc Cậu Nhím như một thú cưng thật sự. Cậu đặt nó trong một cái chậu nhỏ có họa tiết đáng yêu, mỗi ngày tưới nước đúng giờ, thậm chí còn trò chuyện:
"Cậu Nhím ơi, hôm nay tớ sẽ đưa cậu đi dạo nhé!"
Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó. Tí Quậy yêu Cậu Nhím đến mức ôm nó đi ngủ mỗi tối. Lần đầu tiên, cậu ôm Cậu Nhím vào lòng nhưng ngay lập tức hét toáng lên:
"ÁÁÁ! Đau quá!"
Mẹ cậu chạy vào, thấy Tí Quậy ngồi khóc, tay đầy vết gai xương rồng. Nhưng thay vì từ bỏ, Tí Quậy dán băng cá nhân khắp tay rồi nói:
"Không sao, Cậu Nhím không cố ý đâu. Tớ tha lỗi cho cậu!"
Một hôm, Tí Quậy bỗng nhận ra Cậu Nhím hơi vàng úa. Cậu hoảng hốt:
"Cậu Nhím ơi, cậu bị ốm rồi!"
Cậu lập tức bọc cẩn thận cây xương rồng trong một chiếc khăn mềm rồi xin mẹ dẫn Cậu Nhím đi… khám bác sĩ thú y.
Tại phòng khám, bác sĩ nhìn cây xương rồng trong tay Tí Quậy mà không nói nên lời. Bác sĩ hỏi:
"Tí Quậy, cháu mang cây này đến đây làm gì?"
Cậu nghiêm túc trả lời:
"Cậu Nhím là thú cưng của cháu. Cháu nghĩ cậu ấy bị bệnh!"
Bác sĩ cố gắng nén cười, liếc nhìn mẹ Tí Quậy. Mẹ cậu thì chỉ biết gãi đầu, không biết phải nói sao. Cuối cùng, bác sĩ quyết định "khám" cây xương rồng. Ông dùng kính lúp nhìn kỹ rồi gật gù:
"Ừm, Cậu Nhím hơi bị thiếu nước đấy. Cháu về tưới thêm nước, đảm bảo cậu ấy sẽ khỏe lại!"
Tí Quậy nghe thế, mắt sáng rỡ, cảm ơn bác sĩ rối rít rồi ôm Cậu Nhím về nhà.
Từ hôm đó, Tí Quậy cẩn thận chăm sóc Cậu Nhím hơn. Cậu còn làm một cái nệm nhỏ để Cậu Nhím "ngủ riêng", không còn ôm nữa. Hàng xóm ai cũng biết đến Tí Quậy và thú cưng đặc biệt của cậu.
Một ngày nọ, bạn bè hỏi:
"Tí Quậy ơi, sao cậu lại chọn nuôi cây xương rồng làm thú cưng thế?"
Tí Quậy mỉm cười tự hào:
"Vì Cậu Nhím không bao giờ sủa, không bao giờ cào sofa và quan trọng nhất, cậu ấy luôn bên tớ dù gai góc đến đâu!"
saving score / loading statistics ...