Text Practice Mode
Thiên Tài và Điên Rồ
created Dec 13th, 15:06 by TueNhi
1
544 words
18 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Ngày xưa, trong một vương quốc xa xôi, có một nhà phát minh được gọi là Luthar Thiên Tài. Luthar nổi tiếng khắp nơi vì những phát minh vượt thời đại. Từ cỗ xe tự động chạy bằng hơi nước đến những cỗ máy có thể tưới nước cho cánh đồng, mọi thứ do Luthar tạo ra đều giúp ích cho con người và khiến cuộc sống trở nên dễ dàng hơn.
Nhưng tài năng của Luthar không chỉ mang lại sự ngưỡng mộ, mà còn gieo rắc lòng đố kỵ. Có những người gọi ông là kẻ điên rồ vì những ý tưởng kỳ quặc chưa từng có. Họ chế nhạo rằng ông chỉ sống trong thế giới tưởng tượng, chẳng thể hiểu nổi cái "thực tế" mà mọi người đang theo đuổi.
Một ngày nọ, Luthar quyết định tạo ra một cỗ máy vĩ đại nhất đời mình: Chiếc Gương của Sự Thật. Theo lời ông, chiếc gương này có thể soi rọi tâm hồn con người, phơi bày những tham vọng, nỗi sợ hãi và cả sự dối trá mà họ che giấu. Ông tin rằng chiếc gương sẽ làm thế giới tốt đẹp hơn, vì ai cũng sẽ phải đối mặt với sự thật của chính mình.
Lời đồn về chiếc gương lan khắp vương quốc và rất nhiều người đến xem. Nhưng khi nhìn vào gương, họ không chỉ thấy bản thân mà còn thấy những bí mật xấu xa của mình. Một thương nhân giàu có nhìn thấy sự tham lam đã khiến ông lừa gạt người nghèo. Một nhà quý tộc nhìn thấy sự phản bội trong hôn nhân. Ngay cả nhà vua, khi đứng trước gương, cũng thấy bóng dáng một kẻ hèn nhát sợ mất quyền lực.
Chiếc gương khiến cả vương quốc rơi vào hỗn loạn. Những kẻ từng quyền uy giờ bị khinh bỉ và những người từng được ngưỡng mộ giờ bị xa lánh. Không ai dám đứng trước gương lần thứ hai.
Người ta bắt đầu gọi Luthar là kẻ điên, cho rằng ông đã phá hủy sự hòa bình và trật tự trong vương quốc. Nhưng Luthar không hề nao núng. Ông nói:
"Ta không tạo ra sự thật, ta chỉ soi sáng nó. Các ngươi đổ lỗi cho ta vì không dám đối mặt với chính mình."
Những kẻ quyền lực, sợ rằng chiếc gương sẽ khiến họ mất hết tất cả, quyết định phá hủy nó. Một đêm nọ, họ xông vào phòng thí nghiệm của Luthar, đập nát chiếc gương và đuổi ông ra khỏi vương quốc.
Luthar biến mất, nhưng trước khi rời đi, ông để lại một câu nói được khắc trên bức tường:
"Thiên tài và điên rồ chỉ cách nhau một sợi tóc. Kẻ gọi ta điên, chỉ vì họ không dám nhìn sâu vào sự thật mà ta đã soi sáng."
Nhiều năm sau, người ta nhận ra rằng những phát minh của Luthar, dù gây tranh cãi, đã đặt nền móng cho nhiều tiến bộ lớn lao và câu chuyện về ông trở thành một bài học:
Thiên tài đôi khi bị xem là điên rồ, không phải vì họ sai, mà vì thế giới chưa sẵn sàng để hiểu họ.
Nhưng tài năng của Luthar không chỉ mang lại sự ngưỡng mộ, mà còn gieo rắc lòng đố kỵ. Có những người gọi ông là kẻ điên rồ vì những ý tưởng kỳ quặc chưa từng có. Họ chế nhạo rằng ông chỉ sống trong thế giới tưởng tượng, chẳng thể hiểu nổi cái "thực tế" mà mọi người đang theo đuổi.
Một ngày nọ, Luthar quyết định tạo ra một cỗ máy vĩ đại nhất đời mình: Chiếc Gương của Sự Thật. Theo lời ông, chiếc gương này có thể soi rọi tâm hồn con người, phơi bày những tham vọng, nỗi sợ hãi và cả sự dối trá mà họ che giấu. Ông tin rằng chiếc gương sẽ làm thế giới tốt đẹp hơn, vì ai cũng sẽ phải đối mặt với sự thật của chính mình.
Lời đồn về chiếc gương lan khắp vương quốc và rất nhiều người đến xem. Nhưng khi nhìn vào gương, họ không chỉ thấy bản thân mà còn thấy những bí mật xấu xa của mình. Một thương nhân giàu có nhìn thấy sự tham lam đã khiến ông lừa gạt người nghèo. Một nhà quý tộc nhìn thấy sự phản bội trong hôn nhân. Ngay cả nhà vua, khi đứng trước gương, cũng thấy bóng dáng một kẻ hèn nhát sợ mất quyền lực.
Chiếc gương khiến cả vương quốc rơi vào hỗn loạn. Những kẻ từng quyền uy giờ bị khinh bỉ và những người từng được ngưỡng mộ giờ bị xa lánh. Không ai dám đứng trước gương lần thứ hai.
Người ta bắt đầu gọi Luthar là kẻ điên, cho rằng ông đã phá hủy sự hòa bình và trật tự trong vương quốc. Nhưng Luthar không hề nao núng. Ông nói:
"Ta không tạo ra sự thật, ta chỉ soi sáng nó. Các ngươi đổ lỗi cho ta vì không dám đối mặt với chính mình."
Những kẻ quyền lực, sợ rằng chiếc gương sẽ khiến họ mất hết tất cả, quyết định phá hủy nó. Một đêm nọ, họ xông vào phòng thí nghiệm của Luthar, đập nát chiếc gương và đuổi ông ra khỏi vương quốc.
Luthar biến mất, nhưng trước khi rời đi, ông để lại một câu nói được khắc trên bức tường:
"Thiên tài và điên rồ chỉ cách nhau một sợi tóc. Kẻ gọi ta điên, chỉ vì họ không dám nhìn sâu vào sự thật mà ta đã soi sáng."
Nhiều năm sau, người ta nhận ra rằng những phát minh của Luthar, dù gây tranh cãi, đã đặt nền móng cho nhiều tiến bộ lớn lao và câu chuyện về ông trở thành một bài học:
Thiên tài đôi khi bị xem là điên rồ, không phải vì họ sai, mà vì thế giới chưa sẵn sàng để hiểu họ.
saving score / loading statistics ...