Text Practice Mode
Điểm nghi vấn
created Dec 13th, 05:02 by embe
0
666 words
13 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Sau khi về nhà, tôi xem lại một lượt hồ sơ vụ án.
Thực ra vẫn có điểm đáng nghi.
Tại sao 2 năm sau khi Hạ Thiên Ảnh ra tù, hai anh em không có bất kì liên lạc nào, nhưng lại đột nhiên sống chung nửa năm? Nửa năm trước đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao động cơ “vì gia sản mà giết chết người thừa kế còn lại” của Hạ Thiên Ảnh rất mù luật, nhưng biểu hiện ở trại tạm giam lại không hề giống mù luật pháp?
Tôi vượt ra khỏi cái khung của cảnh sát, nhìn bao quát cả dòng thời gian, còn phát hiện ra một vấn đề.
Cuộc đời cho tới hiện tại của Hạ Thiên Ảnh thực ra có thể chia làm 4 giai đoạn...
Giai đoạn thứ nhất là từ năm 1970 tới năm 2010, thời gian 13 năm, đây là quãng thời gian anh ta lần đầu phạm tội và ngồi tù.
Giai đoạn thứ hai là từ mùa hè năm 2010 sau khi ra tù cho tới đầu năm 2011, thời gian nửa năm, đây là quãng thời gian anh ta làm việc trong xưởng cơ khí hàng đầu huyện Tây Sơn, sau đó đã nghỉ việc.
Giai đoạn thứ ba là từ đầu năm 2011 tới cuối năm 2011, thời gian 1 năm, đây là quãng thời gian anh ta thuê phòng sống tại thôn Nam Hoàn Tân khu phố cổ, trong tình trạng không nghề nghiệp.
Giai đoạn thứ tư là từ đầu năm 2012 tới tháng 6 năm 2012, thời gian nửa năm, đây là quãng thời gian anh ta sống tại nhà của anh trai.
Tới tháng 7 năm 2012, anh ta giết chết anh trai mình.
Thông qua hồ sơ, thực ra tôi chỉ tìm hiểu được chuyện của Hạ Thiên Ảnh ở giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ tư, đối với giai đoạn thứ hai và thứ ba của anh ta, tôi không hề biết gì.
Bởi vì không có nhân chứng cung cấp lời khai trong khoảng thời gian này.
Nhân chứng mà phía cảnh sát tìm được về cơ bản đều là học sinh, hàng xóm, bạn gái cũ... của Hạ Thiên Hình, đều là nhân chứng ở phía Hạ Thiên Hình. Đánh giá của họ về Hạ Thiên Ảnh hoặc là không quen giết, hoặc là đánh giá tiêu cực, đều bất lợi đối với anh ta.
Có thể là do mắt xích chứng cứ đã hoàn chỉnh, cảnh sát cho rằng không cần thiết phải nghe thêm lời khai nữa. Nhưng nếu muốn bào chữa cho Hạ Thiên Ảnh, thì không thể bị phía cảnh sát dắt mũi.
Nếu như tìm thêm nhân chứng ở giai đoạn thứ hai thứ ba, liệu sẽ có góc độ khác, giúp tôi hiểu Hạ Thiên Ảnh một cách toàn diện hơn?
Nói là làm.
Sáng ngày hôm sau, tôi vội tới tiểu khu nơi Hạ Thiên Ảnh từng ở, thôn Nam Hoàn Tân.
Từ đó tôi tìm thấy một trong những nhân chứng quan trọng nhất của vụ án này, Văn Hàm Anh.
Văn Hàm Anh sống ở đối diện phòng Hạ Thiên Ảnh, phòng 301. Lúc tôi tới, bà ấy đang cắt tỉa cây cảnh ở cầu thang bên ngoài.
Tôi lưỡng lự giây lát rồi bước lên phía trước.
“Sớm thế, đi chợ à?” Văn Hàm Anh liếc tôi một cái, chào hỏi một cách quen thuộc, rồi quay người tiếp tục cắt tỉa.
Tôi ngây người, không đáp lại, thế là bà ấy lại quay đầu nhìn tôi, nheo nheo mắt.
Hóa ra thị lực của bà không tốt, nhận nhầm tôi thành một người hàng xóm khác trong tòa nhà.
Sau khi tôi nói rõ mục đích tới, bà ấy nheo mắt cố gắng quan sát đánh giá tôi hồi lâu, sau đó dẫn tôi vào nhà.
“Ông nhà tôi sức khỏe không tốt, đang nghỉ ngơi. Cậu ngồi đi.”
Thực ra vẫn có điểm đáng nghi.
Tại sao 2 năm sau khi Hạ Thiên Ảnh ra tù, hai anh em không có bất kì liên lạc nào, nhưng lại đột nhiên sống chung nửa năm? Nửa năm trước đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao động cơ “vì gia sản mà giết chết người thừa kế còn lại” của Hạ Thiên Ảnh rất mù luật, nhưng biểu hiện ở trại tạm giam lại không hề giống mù luật pháp?
Tôi vượt ra khỏi cái khung của cảnh sát, nhìn bao quát cả dòng thời gian, còn phát hiện ra một vấn đề.
Cuộc đời cho tới hiện tại của Hạ Thiên Ảnh thực ra có thể chia làm 4 giai đoạn...
Giai đoạn thứ nhất là từ năm 1970 tới năm 2010, thời gian 13 năm, đây là quãng thời gian anh ta lần đầu phạm tội và ngồi tù.
Giai đoạn thứ hai là từ mùa hè năm 2010 sau khi ra tù cho tới đầu năm 2011, thời gian nửa năm, đây là quãng thời gian anh ta làm việc trong xưởng cơ khí hàng đầu huyện Tây Sơn, sau đó đã nghỉ việc.
Giai đoạn thứ ba là từ đầu năm 2011 tới cuối năm 2011, thời gian 1 năm, đây là quãng thời gian anh ta thuê phòng sống tại thôn Nam Hoàn Tân khu phố cổ, trong tình trạng không nghề nghiệp.
Giai đoạn thứ tư là từ đầu năm 2012 tới tháng 6 năm 2012, thời gian nửa năm, đây là quãng thời gian anh ta sống tại nhà của anh trai.
Tới tháng 7 năm 2012, anh ta giết chết anh trai mình.
Thông qua hồ sơ, thực ra tôi chỉ tìm hiểu được chuyện của Hạ Thiên Ảnh ở giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ tư, đối với giai đoạn thứ hai và thứ ba của anh ta, tôi không hề biết gì.
Bởi vì không có nhân chứng cung cấp lời khai trong khoảng thời gian này.
Nhân chứng mà phía cảnh sát tìm được về cơ bản đều là học sinh, hàng xóm, bạn gái cũ... của Hạ Thiên Hình, đều là nhân chứng ở phía Hạ Thiên Hình. Đánh giá của họ về Hạ Thiên Ảnh hoặc là không quen giết, hoặc là đánh giá tiêu cực, đều bất lợi đối với anh ta.
Có thể là do mắt xích chứng cứ đã hoàn chỉnh, cảnh sát cho rằng không cần thiết phải nghe thêm lời khai nữa. Nhưng nếu muốn bào chữa cho Hạ Thiên Ảnh, thì không thể bị phía cảnh sát dắt mũi.
Nếu như tìm thêm nhân chứng ở giai đoạn thứ hai thứ ba, liệu sẽ có góc độ khác, giúp tôi hiểu Hạ Thiên Ảnh một cách toàn diện hơn?
Nói là làm.
Sáng ngày hôm sau, tôi vội tới tiểu khu nơi Hạ Thiên Ảnh từng ở, thôn Nam Hoàn Tân.
Từ đó tôi tìm thấy một trong những nhân chứng quan trọng nhất của vụ án này, Văn Hàm Anh.
Văn Hàm Anh sống ở đối diện phòng Hạ Thiên Ảnh, phòng 301. Lúc tôi tới, bà ấy đang cắt tỉa cây cảnh ở cầu thang bên ngoài.
Tôi lưỡng lự giây lát rồi bước lên phía trước.
“Sớm thế, đi chợ à?” Văn Hàm Anh liếc tôi một cái, chào hỏi một cách quen thuộc, rồi quay người tiếp tục cắt tỉa.
Tôi ngây người, không đáp lại, thế là bà ấy lại quay đầu nhìn tôi, nheo nheo mắt.
Hóa ra thị lực của bà không tốt, nhận nhầm tôi thành một người hàng xóm khác trong tòa nhà.
Sau khi tôi nói rõ mục đích tới, bà ấy nheo mắt cố gắng quan sát đánh giá tôi hồi lâu, sau đó dẫn tôi vào nhà.
“Ông nhà tôi sức khỏe không tốt, đang nghỉ ngơi. Cậu ngồi đi.”
saving score / loading statistics ...