Text Practice Mode
Vô tri – cội nguồn của hạnh phúc
created Dec 12th, 12:38 by TueNhi
1
453 words
44 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Giữa những khu rừng nguyên sơ nơi ánh sáng mặt trời len lỏi qua tán lá, mọi thứ đầy như bất biến. Đất mẹ ôm lấy từng nhánh cây, từng dòng nước suối qua rễ, như những mạch máu nuôi dưỡng sự sống. Ở nơi này, không có lo âu, không có toan tính. Mỗi chiếc lá, mỗi hạt cát tồn tại trong sự tĩnh lặng, không cần hiểu, không cần biết. Đó chính là hạnh phúc nguyên thủy -- cội nguồn của hạnh phúc.
Trong thế giới đó, vô tri không phải là sự thiếu thốn mà là trạng thái viên mãn. Một dòng sống mãi không cần lý do, một cơn gió thổi qua không mang theo ý nghĩ. Sự tồn tại của chúng tĩnh lặng đến mức lạ thường, bởi vì chúng không biết đến nỗi đau đớn hay tham vọng. Chúng tôi chỉ đơn giản là, như cách mà chúng tôi đã luôn như vậy từ thuở ban đầu.
Người, trí tuệ và khát vọng, đã tăng dần nguồn gốc. Ta xây dựng những thành phố, phát minh ra những công nghệ vĩ đại, nhưng đổi lại là nỗi lo lắng, sự bất an luôn đè nặng tâm trí. Ở nơi nào đó sâu thẳm trong tâm hồn, vẫn còn một góc nhỏ mong ước được quay lại trạng thái vô tri sống – nơi ta không cần hiểu quá nhiều, không cần khôn ngoan quá lớn, chỉ đơn giản sống và cảm nhận.
Nhìn những cây xanh trong rừng, chúng ta thấy chúng không cần biết đến những biến đổi của thế giới. Chúng chỉ ở đó, yên tĩnh lớn lên, rụng lá, thoáng mát. Niềm vui của chúng ta không phải là từ sự hiểu biết, mà là sự hòa quyện hoàn hảo với thiên nhiên. Một nhành cây không biết mình là cây, nhưng cũng chẳng bao giờ cần phải nghĩ đến điều đó.
Vô tri là cội nguồn của hạnh phúc, một lời nhắc nhở rằng đôi khi, hạnh phúc không đến từ việc biết quá nhiều, mà từ bỏ việc. Khi ta thôi truy cầu, thôi thúc đẩy vì những điều vượt xa tầm tay, ta sẽ cảm nhận được sự bình yên. Đó là trạng thái hòa hợp với chính mình, với cội rễ của cuộc sống - nơi tất cả bắt đầu và cũng là nơi tất cả trở về.
Vô tri không phải là sự ngây thơ mù quáng mà là đầy đủ trong cái đơn giản. Đó là điều mà ta, trong những khoảnh khắc giải quyết Tĩnh lặng, có thể tìm lại một chút hạnh phúc, một chút tỉnh lại giữa dòng đời xô đẩy.
Trong thế giới đó, vô tri không phải là sự thiếu thốn mà là trạng thái viên mãn. Một dòng sống mãi không cần lý do, một cơn gió thổi qua không mang theo ý nghĩ. Sự tồn tại của chúng tĩnh lặng đến mức lạ thường, bởi vì chúng không biết đến nỗi đau đớn hay tham vọng. Chúng tôi chỉ đơn giản là, như cách mà chúng tôi đã luôn như vậy từ thuở ban đầu.
Người, trí tuệ và khát vọng, đã tăng dần nguồn gốc. Ta xây dựng những thành phố, phát minh ra những công nghệ vĩ đại, nhưng đổi lại là nỗi lo lắng, sự bất an luôn đè nặng tâm trí. Ở nơi nào đó sâu thẳm trong tâm hồn, vẫn còn một góc nhỏ mong ước được quay lại trạng thái vô tri sống – nơi ta không cần hiểu quá nhiều, không cần khôn ngoan quá lớn, chỉ đơn giản sống và cảm nhận.
Nhìn những cây xanh trong rừng, chúng ta thấy chúng không cần biết đến những biến đổi của thế giới. Chúng chỉ ở đó, yên tĩnh lớn lên, rụng lá, thoáng mát. Niềm vui của chúng ta không phải là từ sự hiểu biết, mà là sự hòa quyện hoàn hảo với thiên nhiên. Một nhành cây không biết mình là cây, nhưng cũng chẳng bao giờ cần phải nghĩ đến điều đó.
Vô tri là cội nguồn của hạnh phúc, một lời nhắc nhở rằng đôi khi, hạnh phúc không đến từ việc biết quá nhiều, mà từ bỏ việc. Khi ta thôi truy cầu, thôi thúc đẩy vì những điều vượt xa tầm tay, ta sẽ cảm nhận được sự bình yên. Đó là trạng thái hòa hợp với chính mình, với cội rễ của cuộc sống - nơi tất cả bắt đầu và cũng là nơi tất cả trở về.
Vô tri không phải là sự ngây thơ mù quáng mà là đầy đủ trong cái đơn giản. Đó là điều mà ta, trong những khoảnh khắc giải quyết Tĩnh lặng, có thể tìm lại một chút hạnh phúc, một chút tỉnh lại giữa dòng đời xô đẩy.
saving score / loading statistics ...