Text Practice Mode
Câu chuyện thứ ba: Về cái chết - Steve Jobs
created Nov 14th, 04:26 by CoffeeSeed
2
541 words
8 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Năm 17 tuổi tôi đã đọc qua một câu: "Nếu bạn coi mỗi ngày đều là ngày cuối cùng của đời mình, sẽ có một ngày bạn phát hiện rằng mình đã đúng."
Tự nhắc nhở bản thân rằng mình sắp chết là cách tốt nhất để tôi xua tan nỗi lo sẽ đánh mất thứ gì đó. Khi mọi thứ đã hiện rõ ra, bạn sẽ không còn lý do gì mà không tuân theo sự mách bảo của bản thân.
Ngày xưa, tôi chỉ biết cái chết là một khái niệm hữu ích và thuần túy được viết ra trên giấy, nhưng khi suýt chết vì bệnh ung thư vào 1 năm trước, tôi có thể nói với bạn một cách chắc chắn hơn: Không ai trên đời này muốn chết cả, ngay cả những người muốn lên thiên đàng cũng không muốn đạt được điều đó thông qua cái chết. Nhưng cái chết là điểm cuối cùng của tất cả mọi người, không ai có thể chạy thoát. Và có lẽ là nên như vậy, vì cái chết chính là phát minh tuyệt vời nhất của tạo hóa. Cuộc đời chỉ đi "làm mới mình" mà thôi. Bạn của hiện tại đã được "làm mới". Nhưng sẽ có một ngày, không lâu nữa đâu, bạn sẽ già và chết đi.
Thời gian của bạn là có hạn, vì vậy đừng lãng phí thời gian để lặp lại cuộc sống của người khác. Đừng bị ràng buộc bởi những giáo điều, điều này có nghĩa là những ý nghĩ của bạn đang tồn tại với suy nghĩ của người khác. Đừng để những quan điểm rối rắm của người khác làm lu mờ tiếng nói thực sự bên trong của bạn. Trực giác và trái tim luôn biết bạn muốn trở thành người như thế nào, những thứ còn lại đều không quan trong.
Khi còn trẻ, có một cuốn tạp chí rất hay tên là "The Whole Earth Catalog", đó là một trong những cuốn kinh thánh của thế hệ chúng tôi lúc bấy giờ. Nó được sáng lập bởi một người tên là Stewart Brand sống ở Manor Park cách đây không xa.
Đó là vào cuối những năm 1960, trước khi máy tính cá nhân ra đời, vì vậy tạp chí này được làm bằng máy đánh chữ, kéo và máy phân cực. Tạp chí này giống như Google của 35 năm về trước vậy. Tất tân tật những mẹo vặt hữu ích và những ý tưởng vĩ đại đều nằm trong cuốn tạp chí.
Đó là vào giữa những năm 70, lúc ấy tôi trạc tuổi các bạn bây giờ. Tôi nhớ bìa sau của số cuối cùng là hình ảnh một con đường nông thôn vào buổi sáng sớm, nếu bạn có tinh thần mạo hiểm thì có thể tự mình tìm thấy con đường này. Phía dưới in một dòng chữ: "Hãy cứ khát khao, hãy cứ khờ dại."
Hãy đói khát tri thức, và khiêm tốn như một kẻ khờ. Tôi thường dùng câu nói này để cổ vũ bản thân. Giờ đây, khi các bạn bắt đầu một cuộc hành trình mới, tôi mong các bạn cũng sẽ làm như vậy.
Tự nhắc nhở bản thân rằng mình sắp chết là cách tốt nhất để tôi xua tan nỗi lo sẽ đánh mất thứ gì đó. Khi mọi thứ đã hiện rõ ra, bạn sẽ không còn lý do gì mà không tuân theo sự mách bảo của bản thân.
Ngày xưa, tôi chỉ biết cái chết là một khái niệm hữu ích và thuần túy được viết ra trên giấy, nhưng khi suýt chết vì bệnh ung thư vào 1 năm trước, tôi có thể nói với bạn một cách chắc chắn hơn: Không ai trên đời này muốn chết cả, ngay cả những người muốn lên thiên đàng cũng không muốn đạt được điều đó thông qua cái chết. Nhưng cái chết là điểm cuối cùng của tất cả mọi người, không ai có thể chạy thoát. Và có lẽ là nên như vậy, vì cái chết chính là phát minh tuyệt vời nhất của tạo hóa. Cuộc đời chỉ đi "làm mới mình" mà thôi. Bạn của hiện tại đã được "làm mới". Nhưng sẽ có một ngày, không lâu nữa đâu, bạn sẽ già và chết đi.
Thời gian của bạn là có hạn, vì vậy đừng lãng phí thời gian để lặp lại cuộc sống của người khác. Đừng bị ràng buộc bởi những giáo điều, điều này có nghĩa là những ý nghĩ của bạn đang tồn tại với suy nghĩ của người khác. Đừng để những quan điểm rối rắm của người khác làm lu mờ tiếng nói thực sự bên trong của bạn. Trực giác và trái tim luôn biết bạn muốn trở thành người như thế nào, những thứ còn lại đều không quan trong.
Khi còn trẻ, có một cuốn tạp chí rất hay tên là "The Whole Earth Catalog", đó là một trong những cuốn kinh thánh của thế hệ chúng tôi lúc bấy giờ. Nó được sáng lập bởi một người tên là Stewart Brand sống ở Manor Park cách đây không xa.
Đó là vào cuối những năm 1960, trước khi máy tính cá nhân ra đời, vì vậy tạp chí này được làm bằng máy đánh chữ, kéo và máy phân cực. Tạp chí này giống như Google của 35 năm về trước vậy. Tất tân tật những mẹo vặt hữu ích và những ý tưởng vĩ đại đều nằm trong cuốn tạp chí.
Đó là vào giữa những năm 70, lúc ấy tôi trạc tuổi các bạn bây giờ. Tôi nhớ bìa sau của số cuối cùng là hình ảnh một con đường nông thôn vào buổi sáng sớm, nếu bạn có tinh thần mạo hiểm thì có thể tự mình tìm thấy con đường này. Phía dưới in một dòng chữ: "Hãy cứ khát khao, hãy cứ khờ dại."
Hãy đói khát tri thức, và khiêm tốn như một kẻ khờ. Tôi thường dùng câu nói này để cổ vũ bản thân. Giờ đây, khi các bạn bắt đầu một cuộc hành trình mới, tôi mong các bạn cũng sẽ làm như vậy.
saving score / loading statistics ...