Text Practice Mode
Lo sợ mất đi anh
created Nov 12th, 11:34 by TrnhHiVy
1
369 words
55 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Hôm nay anh nói với tôi về chuyện anh sắp chuyển chi nhánh làm việc, anh sẽ chuyển tới một nơi cách đây khá xa, có thể anh sẽ quay lại, hoặc nếu hiệu quả thì sẽ làm ở đó luôn không quay lại nữa. Khi biết tin này, có thứ gì đó trong tôi vỡ tan. Có một đống cảm xúc nào đó hỗn độn trong lòng, hoang mang, bất ngờ, hụt hẫng, sợ hãi, mất mát...? Phải, có vẻ như sự lo sợ chiếm phần nhiều, cảm giác như có thứ gì đó sắp mất đi, nước mắt tôi chảy dài như một người thất tình. Tôi đã tan vỡ nhiều mối quan hệ, đã từng bị phản bội, bị bỏ rơi nhiều lần, cũng buồn khóc và đau khổ quằn quại nhiều lần. Tới mức tôi tưởng chừng như mình đã chai sạn, ai đến cũng được, ai đi cũng chẳng sao nữa, tôi không còn sợ sự mất mát, thậm chí còn nghĩ rằng mình có thể chủ động nói chia tay. Nhưng đến giờ tôi nhận ra không phải như vậy. Những lần tan vỡ đó chỉ khiến tôi nhạy cảm và thiếu cảm giác an toàn hơn trong tình yêu. Nhiều cặp đôi yêu xa, tôi biết, nhưng khi anh nói anh sắp rời xa, thứ đầu tiên tôi nghĩ đến là tan vỡ. Và tôi thấy sợ hãi lắm. Tôi vẫn yếu đuối và thất bại như thế, tôi không thể độc lập mạnh mẽ một mình, tôi luôn cần một chỗ dựa tinh thần, tôi dựa dẫm vào tình cảm của người khác. Tôi khóc không thể ngừng lại được, cái cảm giác này làm tôi bất lực và chán ghét chính bản thân mình. Tôi lo sợ mất anh, hay tôi lo sợ phải một mình, hay chăng, tôi buồn vì anh quyết định mà chưa từng có chút đắn đo suy nghĩ về tôi.
Đã rất nhiều lần tôi tự nhủ, mình không nên mở lòng, không nên yêu bất kì ai, bởi với tính cách này của tôi, yêu ai rồi cũng sẽ đau khổ nhiều. Nhưng rồi tôi lại không kiềm chế được mà chìm đắm vào
Đã rất nhiều lần tôi tự nhủ, mình không nên mở lòng, không nên yêu bất kì ai, bởi với tính cách này của tôi, yêu ai rồi cũng sẽ đau khổ nhiều. Nhưng rồi tôi lại không kiềm chế được mà chìm đắm vào
saving score / loading statistics ...