eng
competition

Text Practice Mode

Bức thư số 1: Về tiết kiệm thời gian - Seneca những bức thư đạo đức, người dịch: Andy Luong

created Jul 24th, 06:07 by Trà Phạm


1


Rating

603 words
10 completed
00:00
Bạn thân mến!
Xin hãy làm việc này, bạn của tôi: Khẳng định quyền tự do làm chủ thời gian của bạn. Hãy nhìn nhận những khoảng thời gian bị lấy mất khỏi cuộc sống của bạn, bất kể do lãng phí, bị cướp mất, hay chỉ tình trôi qua thôi. Tuy nhiên, không sự mất mát nào đáng thất vọng bằng khi không cẩn thận mất. vậy, hãy kiểm tra cẩn thận, bạn sẽ thấy khi bạn không sống chuẩn, phần lớn thời gian bị lãng phí, khi bạn lười nhác, hầu hết thời gian mất đi, nhưng khi bạn không để ý, bạn mất toàn bộ thời gian của mình.
 
Liệu bạn thể chỉ cho tôi chỉ một người định giá cho thời gian của anh ấy, hay ai thực sự biết giá trị của một ngày, hoặc người nào nhận ra rằng mỗi ngày anh ta đang chết dần? Chúng ta đã sai khi nghĩ rằng cái chết tương lai: thực ra đến với ta mỗi ngày, bằng chứng toàn
bộ quá khứ của ta thực ra đều đã chết rồi đó. vậy, hãy thực hiện điều bạn đã nhắc đến trong thư: trân trọng từng giờ
từng phút. Nếu kiểm soát tốt ngày hôm nay, bạn sẽ thấy ta không còn phải phụ thuộc quá nhiều vào ngày mai. Khi bạn trì trệ, cuộc sống sẽ vượt bạn mọi thứ sẽ vội trôi qua trong đời. Tất cả mọi thứ chúng ta đều phụ thuộc vào người khác, của người khác, chỉ thời gian thực sự của ta thôi.  
 
Đó thứ tự nhiên thực sự ưu ái dành cho mỗi người, nhưng trớ trêu thay cũng dễ dàng bị đánh cắp bởi bất cứ người nào khác. Đây một
điều ngờ nghệch thú vị của cuộc sống: khi người khác mượn ta thứ gì, rẻ nhất, họ ghi nhớ khoản nợ của họ. Vậy không ai đếm xỉa
đến việc họ đã sử dụng thời gian của ta, thứ duy nhất ngay cả người cẩn thận uy tín nhất cũng không thể trả lại.
 
Bạn hỏi tôi: Vậy ông đang dùng thời gian như thế nào, đó mạnh mồm bày đặt khuyên răn? Tôi thể thoải mái thừa nhận: đúng, tôi đang lãng phí khá nhiều thời gian. Nhưng điều tôi làm được tôi ghi chép lại, vậy tôi biết cái đang lấy đi thời gian của tôi, tại sao như thế nào? Tôi thể chỉ ra chính xác những thứ làm xao nhãng bản thân. Nhưng, hoàn cảnh hiện tại của tôi cũng giống như với một người bị dồn xuống cảnh bần cùng không phải lỗi của họ: người ngoài sẽ dễ dàng đồng cảm với họ, nhưng không mấy ai sẽ tìm đến để giúp đỡ. Tại sao ta phải nghĩ về điều đó? một người không thực sự nghèo, nếu anh ta còn hài lòng với những thứ anh ta có, chỉ chút ít. Tuy nhiên, tôi vẫn mong muốn bạn giữ gìn những của mình chỉ khoản thời gian còn lại, Lucilius cũng già cả rồi). hãy khởi đầu thật sớm. các cụ vẫn bảo: "Người ta chỉ biết tiết kiệm khi của cải đã gần hết thôi". cấn thì thường không những ít còn rất kém chất lượng nữa cơ.
 

saving score / loading statistics ...