Text Practice Mode
Nhật ký 20/04/2024
created Apr 20th 2024, 14:26 by DuDu
2
418 words
14 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Hôm nay vốn không định viết gì cả, bởi hôm nay là một ngày lười biếng và ì trệ, chẳng hoàn thành được việc gì có giá trị, chẳng có chuyện gì khiến tôi thực sự hài lòng. Tôi ghét việc mọi thứ diễn ra không như kế hoạch ban đầu, tôi ghét sự trì hoãn của bản thân.
Tối qua tôi đã ngủ sớm hơn, nhưng ngay cả khi tôi ngủ đủ 8 tiếng thì khi thức dậy vẫn thấy mệt mỏi buồn ngủ, cũng may là còn kịp ăn sáng đúng bữa trước khi đi ngủ tiếp. Thật khó hiểu, có lẽ cơ thể tôi đã quen với sự trì trệ mấy ngày nay. Mới nhổ răng khôn xong đau quá nên mấy ngày này tôi cho phép bản thân lười biếng, không tập thể dục buổi chiều, không làm việc, không tự nấu ăn, không đọc sách, tạm dừng rất nhiều đầu việc phải làm. Nhưng tôi ơi, có phải tôi chiều em quá nên em hư đúng không??? Hôm nay em mặt em đã hết sưng và răng em gần như không còn đau nữa, em không còn cớ để lười biếng nữa đâu! Tôi cho phép em hư nốt hôm nay, bắt đầu từ ngày mai hãy dậy sớm và làm việc tích cực lên, đừng trì hoãn nữa :)
Hôm nay tôi ngồi nhắn tin nói chuyện với một cô bạn thân cũ, cũ không phải vì xích mích nghỉ chơi, chỉ đơn giản là hai đứa từng tám đủ thứ chuyện xuyên đêm, biệt danh mess còn là tên mà hai đứa định sau này đặt cho con. Rồi không biết từ lúc nào, từ bao giờ, hai đứa bỗng chẳng còn nói chuyện với nhau nhiều nữa, cho tới khi hoàn toàn không liên lạc trong suốt vài năm. Giờ đây nói chuyện lại, tính cách vẫn vậy, vẫn thoải mái nói về chuyện làm tình mà cả hai có hứng thú, lần cuối cùng nói về chủ đề này là khi cả hai còn thân nhau, khi ấy hai đứa đều chưa trải mùi đời. Giờ đây cả hai đều đã có trải nghiệm của riêng mình, đều có những anh ny rất tuyệt và hòa hợp trong chuyện ấy. Thế nhưng tôi cứ luôn có một cảm giác lạ lẫm không thoải mái, không như hồi xưa nữa, quả nhiên những thứ mất đi rồi thì không bao giờ quay lại như lúc ban đầu được nữa.
Tối qua tôi đã ngủ sớm hơn, nhưng ngay cả khi tôi ngủ đủ 8 tiếng thì khi thức dậy vẫn thấy mệt mỏi buồn ngủ, cũng may là còn kịp ăn sáng đúng bữa trước khi đi ngủ tiếp. Thật khó hiểu, có lẽ cơ thể tôi đã quen với sự trì trệ mấy ngày nay. Mới nhổ răng khôn xong đau quá nên mấy ngày này tôi cho phép bản thân lười biếng, không tập thể dục buổi chiều, không làm việc, không tự nấu ăn, không đọc sách, tạm dừng rất nhiều đầu việc phải làm. Nhưng tôi ơi, có phải tôi chiều em quá nên em hư đúng không??? Hôm nay em mặt em đã hết sưng và răng em gần như không còn đau nữa, em không còn cớ để lười biếng nữa đâu! Tôi cho phép em hư nốt hôm nay, bắt đầu từ ngày mai hãy dậy sớm và làm việc tích cực lên, đừng trì hoãn nữa :)
Hôm nay tôi ngồi nhắn tin nói chuyện với một cô bạn thân cũ, cũ không phải vì xích mích nghỉ chơi, chỉ đơn giản là hai đứa từng tám đủ thứ chuyện xuyên đêm, biệt danh mess còn là tên mà hai đứa định sau này đặt cho con. Rồi không biết từ lúc nào, từ bao giờ, hai đứa bỗng chẳng còn nói chuyện với nhau nhiều nữa, cho tới khi hoàn toàn không liên lạc trong suốt vài năm. Giờ đây nói chuyện lại, tính cách vẫn vậy, vẫn thoải mái nói về chuyện làm tình mà cả hai có hứng thú, lần cuối cùng nói về chủ đề này là khi cả hai còn thân nhau, khi ấy hai đứa đều chưa trải mùi đời. Giờ đây cả hai đều đã có trải nghiệm của riêng mình, đều có những anh ny rất tuyệt và hòa hợp trong chuyện ấy. Thế nhưng tôi cứ luôn có một cảm giác lạ lẫm không thoải mái, không như hồi xưa nữa, quả nhiên những thứ mất đi rồi thì không bao giờ quay lại như lúc ban đầu được nữa.
