Text Practice Mode
tiếng việt không dấu câu 6
created Mar 30th, 04:07 by Tùy Phong
0
320 words
0 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
sống không giận không hờn không oán trách
sồng mỉm cười với thử thách trông gai
sống vươn lên theo kịp ánh ban mai
sống chan hòa với những người chung sống
sống là động nhưng lòng luôn bất động
sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
sống yên vui danh lợi mãi coi thường
tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
chưa đau khổ là chưa từng trải
chưa đau thương chưa thực sự bước vào đời
thở đi nhẹ một kiếp người
vui đi để có nụ cười thênh thang
mình ta cô đơn cõi hồng trần
thân như hoa rụng nắng ngoài sân
gió cuốn ngàn mai về cõi vắng
lang thang mình ta kiếp phong trần
thế gian chớp mắt có gì vui
trần đời giá lạnh và đơn côi
trăm năm một cõi ai còn mất
thành nấm mồ hoang buồn vậy thôi
hoa vàng hé nụ gió đung đưa
lặng nghe một tiếng mõ buổi trưa
ai đang tụng niệm kinh đức phật
xa kiếp hồi luân chút nắng thừa
ta nhớ chiều thu ấy lạnh lùng
lá rơi xào xạc buồn mông lung
người xưa đã khuất như làn gió
còn trái tim phai chút mặn nồng
nhân duyên đã hết còn vang bóng
thăm thẳm trời xưa cặp má hồng
tu đạo để quên chuyện thuở trước
tình duyên trở về với dòng sông
bao nhiêu yêu thương thời bong bóng
nhân duyên trần thế ai biết chăng
đời người giống như là quán trọ
tá túc vài hôm phút chạnh lòng
quanh năm quay cuồng với cuộc sống
danh lợi làm ta hạnh phúc không
đêm khuya nghe gió thổi ngõ vắng
ngẫm lại đời người buồn mông lung
duyên đến duyên đi định sẵn rồi
chỉ cần tâm thiện sẽ an vui
lợi danh thoảng nhẹ như mây khói
tự tại thong dong với nụ cười
00:00
sống không giận không hờn không oán trách
sồng mỉm cười với thử thách trông gai
sống vươn lên theo kịp ánh ban mai
sống chan hòa với những người chung sống
sống là động nhưng lòng luôn bất động
sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
sống yên vui danh lợi mãi coi thường
tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
chưa đau khổ là chưa từng trải
chưa đau thương chưa thực sự bước vào đời
thở đi nhẹ một kiếp người
vui đi để có nụ cười thênh thang
mình ta cô đơn cõi hồng trần
thân như hoa rụng nắng ngoài sân
gió cuốn ngàn mai về cõi vắng
lang thang mình ta kiếp phong trần
thế gian chớp mắt có gì vui
trần đời giá lạnh và đơn côi
trăm năm một cõi ai còn mất
thành nấm mồ hoang buồn vậy thôi
hoa vàng hé nụ gió đung đưa
lặng nghe một tiếng mõ buổi trưa
ai đang tụng niệm kinh đức phật
xa kiếp hồi luân chút nắng thừa
ta nhớ chiều thu ấy lạnh lùng
lá rơi xào xạc buồn mông lung
người xưa đã khuất như làn gió
còn trái tim phai chút mặn nồng
nhân duyên đã hết còn vang bóng
thăm thẳm trời xưa cặp má hồng
tu đạo để quên chuyện thuở trước
tình duyên trở về với dòng sông
bao nhiêu yêu thương thời bong bóng
nhân duyên trần thế ai biết chăng
đời người giống như là quán trọ
tá túc vài hôm phút chạnh lòng
quanh năm quay cuồng với cuộc sống
danh lợi làm ta hạnh phúc không
đêm khuya nghe gió thổi ngõ vắng
ngẫm lại đời người buồn mông lung
duyên đến duyên đi định sẵn rồi
chỉ cần tâm thiện sẽ an vui
lợi danh thoảng nhẹ như mây khói
tự tại thong dong với nụ cười
saving score / loading statistics ...