Text Practice Mode
fate/grand order lb 6 chương 1
created Jun 15th 2022, 16:01 by Fislens
1
1860 words
4 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Chương 1
Mở đầu là một bức tranh kỳ lạ và những dòng chỉ dẫn dành cho các Yêu Tinh:
“Những Yêu tinh yêu tự do, những Yêu tinh bảo vệ tình yêu. Nhưng, những đứa trẻ thay thế cho thế giới đã mất của ta. Dù có lâm vào cảnh hủy diệt bao nhiêu lần đi chăng nữa. Britain của các con sẽ mãi mãi phồn vinh.
Sự kinh ngạc của mùa xuân, sự tranh cãi của mùa hạ, sự vui mừng của mùa thu và chiến tranh của mùa đông.
Chết chóc chất chồng, mãi đến vĩnh viễn, vĩnh viễn.
Nhưng, xin các con đừng bao giờ quên Tường Thành có kiên cố cách mấy, cũng chẳng thay đổi được nền móng vốn có.
Thế giới càng tươi mới, nền móng càng cũ kỹ.
Nó vẫn luôn như thế, chẳng ai hay biết.
Chỉ một cú cắn của con côn trùng bé nhỏ không đáng đặt vào mắt, cũng có thể khiến nền móng đó vỡ tan.”
Chaldea dùng Storm Border tiếp cận Dị Văn Britain. Tình hình ở đây có vẻ giống với lần đến Dị Văn SIN. Trừ Davinci, Servant đến từ Lịch Sử Phổ Biến như Holmes và Nemo đều bị debuff cực mạnh và khó có thể hành động bình thường. Tuy tình huống giống nhưng nguyên nhân dẫn đến sự việc này lại khác so với Dị Văn SIN. Nguyên nhân của SIN là “Lịch sử không cần tồn tại các Anh Linh”, còn Dị Văn Britain là “Lịch sử không tồn tại Anh Hùng”. Nói cách khác, lịch sử nhân loại không hề tồn tại trong Dị Văn này. Vì vậy, Biểu Đồ Linh Cơ cũng xem như vô dụng.
Trong quá trình sử dụng mũi khoan để phá vỡ rào cản bên ngoài Dị Văn, Storm Border đột nhiên bị hỏng. Các Nemo đã dùng hết sức để khởi động Storm Border, vất vả lắm mới có thể cập bến vào hòn đảo Britain. Nguồn điện họ đang dùng là nguồn điện dự phòng. Dòng thời gian bên trong Dị Văn hoạt động khác so với bên ngoài. Sau khi xác nhận Dị Văn không phái quân đến tấn công và dựa vào nguồn điện dự phòng hiện có, Davinci ước tính bọn họ có thể duy trì được 50 ngày. Mọi thông tin đều bị ngắt quãng, xe đẩy cũng không thể dùng được, để đi vào Britain cũng là một vấn đề đau đầu.
Sau đó Goredolf ra chỉ thị: Để Ritsuka và Mashu tiến vào Britain, phải giải quyết Dị Văn trong vòng 45 ngày. Muniel cho rằng việc này quá mạo hiểm, ít nhất phải để anh hoặc Chen đi cùng (mặc dù anh cũng sợ). Goredolf gạt phắt đi, bảo “Mash không phải vạn năng! Con bé chỉ là một Servant năng động thôi, để Mash đi cùng hỗ trợ Ritsuka là được.” Ritsuka cảm động, buột mồm gọi Goredolf là papa, thế là lại bị anh ta mắng “Này ta không phải là papa nhé! Ta mới có hai mươi mấy tuổi hơn thôi!”
Nhưng chuyến hành trình này không chỉ có mỗi Ritsuka và Mash, Davinci cũng gói ghém đồ đạc đi theo hai người. Cô bảo mình có thể dùng Sử Ma tự tạo ra gửi thư liên lạc cho nhóm Nemo.
Khi Nemo ra tiễn nhóm Ritsuka, cậu nói trước khi Storm Border hạ cánh khẩn cấp, cậu đã kịp phát hiện một thị trấn cách đây khoảng 200km, đó sẽ là điểm đến của mọi người. Lúc chuẩn bị vác đồ lên đường, Davinci la một tiếng để khích lệ tinh thần: “Fight!”
Tristan: “Được, Fight là ok rồi.” sau đó anh ta gảy đàn.
Ritsuka ngớ người, cứ tưởng mình bị ảo giác. Hóa ra khi Mash triệu hồi chiếc khiên bàn tròn, Tristan cũng xuất hiện theo. Có vẻ là do liên kết với quê nhà nên anh lách luật được triệu hồi.
Tristan nói vì đây là quê nhà của mình nên anh sẽ phụ trách dẫn dắt mọi người. Thế nhưng, sau khi đi được tầm một tiếng thì cả nhóm nhận ra Tristan lạc đường mất rồi. Sau một hồi chối bay chối biến vẫn bị Davinci mắng, thành ra để chữa ngượng, anh liền đàn một khúc bi thương thể hiện sự ‘đau buồn’ của mình. Tiếp đó, một màn sương dày đặc xuất hiện. Mash nhận ra phản ứng ma lực từ màn sương này, những con quái vật kỳ lạ màu đen đã tiến đến tấn công nhóm Chaldea. Sau khi đánh bại chúng, Davinci nhận ra những con quái vật này rất mạnh. Cô tự hỏi liệu đây có phải là U Linh của Britain vì cô không có cảm giác mình đã đánh bại chúng. Tristan đồng tình với ý kiến của Davinci, anh nói dựa vào sinh mệnh lực, nồng độ thần bí và dị chất đó, có vẻ anh nhận ra chúng là gì. Nhưng nói đến đây, Tristan im lặng, anh chỉ bảo Ritsuka mau chóng rời khỏi nơi này.
Màn sương càng lúc càng dày đặc, Davinci nhận ra sự bất thường của Mash, cô hỏi em làm sao thế. Mash trả lời Ortenaus không còn hoạt động được nữa, và ngất đi. Davinci chạy đến chỗ Mash và biến mất trong làn sương. Ritsuka lo lắng vì không thấy hai người đâu cả, Tristan bảo anh sẽ đi tìm họ “Cố gắng nhớ tên của hai người đó...Còn tên của tôi...Tên tôi là gì…?”
Ritsuka đột nhiên cất tiếng gọi “Hiệp sĩ tóc đỏ…”, hoang mang không nhớ nổi mình là ai. Sau đó ngất đi giữa màn sương mù. Lúc này, một bóng người xuất hiện, nói những câu kỳ lạ. Sau cùng, anh ta chúc nhóm Chaldea - đang ngất - lên đường may mắn, làm quen với Britain và đừng quên phải giấu kín chuyện họ là con người khi ở đây.
Sau đó, Fujimaru Ritsuka tỉnh dậy, cậu nhận ra mình đang ở trong một ngôi làng, bên cạnh là một cô gái. Toàn bộ ký ức trước đây của cả hai đều đã mất đi, nhưng Ritsuka vẫn mơ hồ nhớ đến một ai đó có tên Mash. Cậu nhận nhầm cô gái tóc vàng là Mash, nhưng vì cô ấy cũng mất đi ký ức nên vui vẻ nhận lấy cái tên này. Cả Tristan cũng có mặt, nhưng anh cũng không nhớ gì và tự gọi mình là ‘Tristam’. Còn Ritsuka được gọi là ‘Lysander/Hermia’ Cậu và ‘Mash’ được người dân trong làng đón tiếp nồng hậu vì họ cho rằng con người như cậu sẽ mang đến sự may mắn cho làng. Họ nhận ra Ritsuka “bị khắc” 3 lệnh chú trên tay tỏ lòng tiếc thương. Đa số con người hiện đang chịu sự quản lý của Morgan nên các yêu tinh ở làng này từ lâu không còn nhìn thấy hay chạm vào con người nào nữa.
Mọi người trong làng tổ chức yến tiệc chào mừng Ritsuka rất nồng hậu. Đêm đến, Ritsuka trằn trọc không ngủ được. Bỗng, cậu nghe một âm thanh phát ra từ bên ngoài. Cảm thấy có vẻ không ổn, cậu khoác áo vào và đi kiểm tra nhưng lại không thấy ai, sau một hồi đành quay vào nhà ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, xuất hiện tiếng mắng chửi của người trong làng, bên cạnh là một cô bé yêu tinh tóc xanh. Yêu tinh đó hỏi tại sao cô bé vẫn chưa dọn dẹp đống bừa bộn hôm qua, cô bé trả lời mình đã định dọn, nhưng đột nhiên cảm thấy gì đó và ngất đi.
Người trong làng cho rằng cô bé lười biếng trốn việc và tiếp tục mắng mỏ. Đúng lúc này Ritsuka đi đến, cậu hỏi chuyện gì đã xảy ra và được giải thích rằng, cô bé tóc xanh kia là một “yêu tinh vô danh”. Các Yêu Tinh đánh mất tên của mình đều là kẻ vô giá trị. Bọn họ sống cũng được, mà có chết cũng chẳng vấn đề gì. Những Yêu Tinh đó phải sống ở bên ngoài ngôi làng, bên trong vùng sương mù. Ritsuka nghe vậy, cậu cùng ‘Mash’ ra ngoài làng để giúp cô bé.
Đột nhiên, họ nhìn thấy những sinh vật kỳ lạ đang tấn công cô bé. Sau khi đánh đuổi chúng, ‘Mash’ giăng một lớp kết giới để bảo vệ nơi này, nhưng vô tình lôi kéo thêm nhiều sinh vật khác đến. Sau trận đánh, cô bé Yêu Tinh đang tạm biệt Ritsuka và ‘Mash’, bỗng ngã xuống và ngất đi. Đến khi tỉnh lại, một bên mắt đã hoá đen. Có vẻ như việc đánh mất tên không đơn giản là lãng quên, mà còn ảnh hưởng đến sự tồn tại của Yêu Tinh.
Trở về làng, những Yêu Tinh trong làng đang bàn tán nên đối xử với Ritsuka thế nào. Họ muốn giữ cậu lại để mọi người đều có thể được hạnh phúc. Dần dần, hy vọng chuyển thành khát vọng, đến mức các Yêu Tinh sẵn sàng xẻ cậu thành từng mảnh nhỏ để chia đều cho mọi người trong làng. Sau đó, một Yêu Tinh lên tiếng rằng họ không được làm vậy, nhưng anh ta ngay lập tức bị một đồng loại khác cắn mất đầu.
Nội bộ ngôi làng bắt đầu hỗn loạn, những người lùn đã giết sạch tộc Gió và đang chuẩn bị gây chiến với yêu tinh tộc Nanh để được độc chiếm Ritsuka.
Cảm thấy mọi chuyện đang chuyển biến xấu, Ritsuka, ‘Mash’ và ‘Tristam’ nhanh chóng lẻn ra khỏi làng. Trên đường đi, ‘Tristam’ buồn bã vì tâm trạng mọi người có vẻ tồi tệ, anh bèn lấy cây đàn ra gảy lên một khúc. Vì hành động đó của ‘Tristam’, cả nhóm bị 2 yêu tinh khác phát hiện và đuổi theo. Không còn cách nào khác, họ đành phải tiến vào bên trong khu rừng.
May mắn, nhờ có màn sương và khu rừng mà cả ba đã thoát khỏi lũ yêu tinh. Họ tình cờ gặp lại cô bé Yêu Tinh vô danh đang lang thang tại nơi này.
Bỗng nhiên, cô bé chuyển hoá thành thứ sinh vật màu đen - Mors - ngay trước mắt nhóm Ritsuka. Nói cách khác, lũ Mors họ chạm trán từ trước đến giờ đều là những Yêu tinh đánh mất tên và mục đích hóa thành. Chúng trở thành loại tồn tại nguyền rủa Britain, tiêu diệt các Yêu tinh khác.
Trong lúc chưa biết phải làm sao, một Yêu tinh với đôi cánh bướm xuất hiện giết chết Mors trước mặt cả nhóm. Anh ta tự xưng mình là Vua Yêu Tinh Oberon. Nhờ năng lực của anh, cả ba người nhớ lại được tên và mục đích của mình. ‘Mash’ lúc này xác nhận lại cô tên là Artoria, và hỏi anh ta “thật sự là Oberon chứ không phải Merlin à?”
Sau đó, cả bốn người rời khỏi Khu Rừng Vô Danh.
Mở đầu là một bức tranh kỳ lạ và những dòng chỉ dẫn dành cho các Yêu Tinh:
“Những Yêu tinh yêu tự do, những Yêu tinh bảo vệ tình yêu. Nhưng, những đứa trẻ thay thế cho thế giới đã mất của ta. Dù có lâm vào cảnh hủy diệt bao nhiêu lần đi chăng nữa. Britain của các con sẽ mãi mãi phồn vinh.
Sự kinh ngạc của mùa xuân, sự tranh cãi của mùa hạ, sự vui mừng của mùa thu và chiến tranh của mùa đông.
Chết chóc chất chồng, mãi đến vĩnh viễn, vĩnh viễn.
Nhưng, xin các con đừng bao giờ quên Tường Thành có kiên cố cách mấy, cũng chẳng thay đổi được nền móng vốn có.
Thế giới càng tươi mới, nền móng càng cũ kỹ.
Nó vẫn luôn như thế, chẳng ai hay biết.
Chỉ một cú cắn của con côn trùng bé nhỏ không đáng đặt vào mắt, cũng có thể khiến nền móng đó vỡ tan.”
Chaldea dùng Storm Border tiếp cận Dị Văn Britain. Tình hình ở đây có vẻ giống với lần đến Dị Văn SIN. Trừ Davinci, Servant đến từ Lịch Sử Phổ Biến như Holmes và Nemo đều bị debuff cực mạnh và khó có thể hành động bình thường. Tuy tình huống giống nhưng nguyên nhân dẫn đến sự việc này lại khác so với Dị Văn SIN. Nguyên nhân của SIN là “Lịch sử không cần tồn tại các Anh Linh”, còn Dị Văn Britain là “Lịch sử không tồn tại Anh Hùng”. Nói cách khác, lịch sử nhân loại không hề tồn tại trong Dị Văn này. Vì vậy, Biểu Đồ Linh Cơ cũng xem như vô dụng.
Trong quá trình sử dụng mũi khoan để phá vỡ rào cản bên ngoài Dị Văn, Storm Border đột nhiên bị hỏng. Các Nemo đã dùng hết sức để khởi động Storm Border, vất vả lắm mới có thể cập bến vào hòn đảo Britain. Nguồn điện họ đang dùng là nguồn điện dự phòng. Dòng thời gian bên trong Dị Văn hoạt động khác so với bên ngoài. Sau khi xác nhận Dị Văn không phái quân đến tấn công và dựa vào nguồn điện dự phòng hiện có, Davinci ước tính bọn họ có thể duy trì được 50 ngày. Mọi thông tin đều bị ngắt quãng, xe đẩy cũng không thể dùng được, để đi vào Britain cũng là một vấn đề đau đầu.
Sau đó Goredolf ra chỉ thị: Để Ritsuka và Mashu tiến vào Britain, phải giải quyết Dị Văn trong vòng 45 ngày. Muniel cho rằng việc này quá mạo hiểm, ít nhất phải để anh hoặc Chen đi cùng (mặc dù anh cũng sợ). Goredolf gạt phắt đi, bảo “Mash không phải vạn năng! Con bé chỉ là một Servant năng động thôi, để Mash đi cùng hỗ trợ Ritsuka là được.” Ritsuka cảm động, buột mồm gọi Goredolf là papa, thế là lại bị anh ta mắng “Này ta không phải là papa nhé! Ta mới có hai mươi mấy tuổi hơn thôi!”
Nhưng chuyến hành trình này không chỉ có mỗi Ritsuka và Mash, Davinci cũng gói ghém đồ đạc đi theo hai người. Cô bảo mình có thể dùng Sử Ma tự tạo ra gửi thư liên lạc cho nhóm Nemo.
Khi Nemo ra tiễn nhóm Ritsuka, cậu nói trước khi Storm Border hạ cánh khẩn cấp, cậu đã kịp phát hiện một thị trấn cách đây khoảng 200km, đó sẽ là điểm đến của mọi người. Lúc chuẩn bị vác đồ lên đường, Davinci la một tiếng để khích lệ tinh thần: “Fight!”
Tristan: “Được, Fight là ok rồi.” sau đó anh ta gảy đàn.
Ritsuka ngớ người, cứ tưởng mình bị ảo giác. Hóa ra khi Mash triệu hồi chiếc khiên bàn tròn, Tristan cũng xuất hiện theo. Có vẻ là do liên kết với quê nhà nên anh lách luật được triệu hồi.
Tristan nói vì đây là quê nhà của mình nên anh sẽ phụ trách dẫn dắt mọi người. Thế nhưng, sau khi đi được tầm một tiếng thì cả nhóm nhận ra Tristan lạc đường mất rồi. Sau một hồi chối bay chối biến vẫn bị Davinci mắng, thành ra để chữa ngượng, anh liền đàn một khúc bi thương thể hiện sự ‘đau buồn’ của mình. Tiếp đó, một màn sương dày đặc xuất hiện. Mash nhận ra phản ứng ma lực từ màn sương này, những con quái vật kỳ lạ màu đen đã tiến đến tấn công nhóm Chaldea. Sau khi đánh bại chúng, Davinci nhận ra những con quái vật này rất mạnh. Cô tự hỏi liệu đây có phải là U Linh của Britain vì cô không có cảm giác mình đã đánh bại chúng. Tristan đồng tình với ý kiến của Davinci, anh nói dựa vào sinh mệnh lực, nồng độ thần bí và dị chất đó, có vẻ anh nhận ra chúng là gì. Nhưng nói đến đây, Tristan im lặng, anh chỉ bảo Ritsuka mau chóng rời khỏi nơi này.
Màn sương càng lúc càng dày đặc, Davinci nhận ra sự bất thường của Mash, cô hỏi em làm sao thế. Mash trả lời Ortenaus không còn hoạt động được nữa, và ngất đi. Davinci chạy đến chỗ Mash và biến mất trong làn sương. Ritsuka lo lắng vì không thấy hai người đâu cả, Tristan bảo anh sẽ đi tìm họ “Cố gắng nhớ tên của hai người đó...Còn tên của tôi...Tên tôi là gì…?”
Ritsuka đột nhiên cất tiếng gọi “Hiệp sĩ tóc đỏ…”, hoang mang không nhớ nổi mình là ai. Sau đó ngất đi giữa màn sương mù. Lúc này, một bóng người xuất hiện, nói những câu kỳ lạ. Sau cùng, anh ta chúc nhóm Chaldea - đang ngất - lên đường may mắn, làm quen với Britain và đừng quên phải giấu kín chuyện họ là con người khi ở đây.
Sau đó, Fujimaru Ritsuka tỉnh dậy, cậu nhận ra mình đang ở trong một ngôi làng, bên cạnh là một cô gái. Toàn bộ ký ức trước đây của cả hai đều đã mất đi, nhưng Ritsuka vẫn mơ hồ nhớ đến một ai đó có tên Mash. Cậu nhận nhầm cô gái tóc vàng là Mash, nhưng vì cô ấy cũng mất đi ký ức nên vui vẻ nhận lấy cái tên này. Cả Tristan cũng có mặt, nhưng anh cũng không nhớ gì và tự gọi mình là ‘Tristam’. Còn Ritsuka được gọi là ‘Lysander/Hermia’ Cậu và ‘Mash’ được người dân trong làng đón tiếp nồng hậu vì họ cho rằng con người như cậu sẽ mang đến sự may mắn cho làng. Họ nhận ra Ritsuka “bị khắc” 3 lệnh chú trên tay tỏ lòng tiếc thương. Đa số con người hiện đang chịu sự quản lý của Morgan nên các yêu tinh ở làng này từ lâu không còn nhìn thấy hay chạm vào con người nào nữa.
Mọi người trong làng tổ chức yến tiệc chào mừng Ritsuka rất nồng hậu. Đêm đến, Ritsuka trằn trọc không ngủ được. Bỗng, cậu nghe một âm thanh phát ra từ bên ngoài. Cảm thấy có vẻ không ổn, cậu khoác áo vào và đi kiểm tra nhưng lại không thấy ai, sau một hồi đành quay vào nhà ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, xuất hiện tiếng mắng chửi của người trong làng, bên cạnh là một cô bé yêu tinh tóc xanh. Yêu tinh đó hỏi tại sao cô bé vẫn chưa dọn dẹp đống bừa bộn hôm qua, cô bé trả lời mình đã định dọn, nhưng đột nhiên cảm thấy gì đó và ngất đi.
Người trong làng cho rằng cô bé lười biếng trốn việc và tiếp tục mắng mỏ. Đúng lúc này Ritsuka đi đến, cậu hỏi chuyện gì đã xảy ra và được giải thích rằng, cô bé tóc xanh kia là một “yêu tinh vô danh”. Các Yêu Tinh đánh mất tên của mình đều là kẻ vô giá trị. Bọn họ sống cũng được, mà có chết cũng chẳng vấn đề gì. Những Yêu Tinh đó phải sống ở bên ngoài ngôi làng, bên trong vùng sương mù. Ritsuka nghe vậy, cậu cùng ‘Mash’ ra ngoài làng để giúp cô bé.
Đột nhiên, họ nhìn thấy những sinh vật kỳ lạ đang tấn công cô bé. Sau khi đánh đuổi chúng, ‘Mash’ giăng một lớp kết giới để bảo vệ nơi này, nhưng vô tình lôi kéo thêm nhiều sinh vật khác đến. Sau trận đánh, cô bé Yêu Tinh đang tạm biệt Ritsuka và ‘Mash’, bỗng ngã xuống và ngất đi. Đến khi tỉnh lại, một bên mắt đã hoá đen. Có vẻ như việc đánh mất tên không đơn giản là lãng quên, mà còn ảnh hưởng đến sự tồn tại của Yêu Tinh.
Trở về làng, những Yêu Tinh trong làng đang bàn tán nên đối xử với Ritsuka thế nào. Họ muốn giữ cậu lại để mọi người đều có thể được hạnh phúc. Dần dần, hy vọng chuyển thành khát vọng, đến mức các Yêu Tinh sẵn sàng xẻ cậu thành từng mảnh nhỏ để chia đều cho mọi người trong làng. Sau đó, một Yêu Tinh lên tiếng rằng họ không được làm vậy, nhưng anh ta ngay lập tức bị một đồng loại khác cắn mất đầu.
Nội bộ ngôi làng bắt đầu hỗn loạn, những người lùn đã giết sạch tộc Gió và đang chuẩn bị gây chiến với yêu tinh tộc Nanh để được độc chiếm Ritsuka.
Cảm thấy mọi chuyện đang chuyển biến xấu, Ritsuka, ‘Mash’ và ‘Tristam’ nhanh chóng lẻn ra khỏi làng. Trên đường đi, ‘Tristam’ buồn bã vì tâm trạng mọi người có vẻ tồi tệ, anh bèn lấy cây đàn ra gảy lên một khúc. Vì hành động đó của ‘Tristam’, cả nhóm bị 2 yêu tinh khác phát hiện và đuổi theo. Không còn cách nào khác, họ đành phải tiến vào bên trong khu rừng.
May mắn, nhờ có màn sương và khu rừng mà cả ba đã thoát khỏi lũ yêu tinh. Họ tình cờ gặp lại cô bé Yêu Tinh vô danh đang lang thang tại nơi này.
Bỗng nhiên, cô bé chuyển hoá thành thứ sinh vật màu đen - Mors - ngay trước mắt nhóm Ritsuka. Nói cách khác, lũ Mors họ chạm trán từ trước đến giờ đều là những Yêu tinh đánh mất tên và mục đích hóa thành. Chúng trở thành loại tồn tại nguyền rủa Britain, tiêu diệt các Yêu tinh khác.
Trong lúc chưa biết phải làm sao, một Yêu tinh với đôi cánh bướm xuất hiện giết chết Mors trước mặt cả nhóm. Anh ta tự xưng mình là Vua Yêu Tinh Oberon. Nhờ năng lực của anh, cả ba người nhớ lại được tên và mục đích của mình. ‘Mash’ lúc này xác nhận lại cô tên là Artoria, và hỏi anh ta “thật sự là Oberon chứ không phải Merlin à?”
Sau đó, cả bốn người rời khỏi Khu Rừng Vô Danh.
saving score / loading statistics ...