Text Practice Mode
ĐI LÀM RỒI MỚI HIỂU
created Dec 16th 2021, 05:21 by NguynThPhngAnh1
13
793 words
66 completed
4.66667
Rating: 4.66667
00:00
Trước giờ có một số người luôn cho rằng:
Khi ra trường với tấm bằng đại học trên tay, bạn sẽ nghĩ mình hơn nhiều so với những bạn chỉ có bằng cao đẳng hay không có bằng cấp gì. Thật sự bạn hoàn toàn có cơ sở để tự tin và đắc ý với tấm bằng cử nhân mình được đào tạo chuyên nghiệp về chuyên môn trên giảng đường đại học trong suốt nhiều năm liền. Bạn nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội việc làm nhiều hơn người khác và xin việc sẽ không quá khó khăn.
Điều này mình thấy thường xảy ra với những bạn sinh viên xưa nay ít tiếp xúc nhiều với xã hội bên ngoài. Đặc biệt với những bạn hay mắc bệnh "THÀNH TÍCH". Họ nghĩ rằng bản thân học nhiều, thành tích cao, việc xin việc và cuộc sống sẽ luôn thuận buồm xuôi gió, mọi người và đồng nghiệp sẽ luôn giúp đỡ mình phát triển. Nhưng họ lại không thấy rằng:
ĐI LÀM RỒI MỚI HIỂU trong xã hội này có rất nhiều kiểu người, và mình không biết được từ miệng của người khác mình có bao nhiêu PHIÊN BẢN. Người ngay thẳng thì họ góp ý, giúp đỡ, thậm chí bỏ thời gian để hướng dẫn mình; người hay để ý, "nhiều chuyện" chỉ quan sát đằng sau, gom từng tí tí một để góp nhặt thành một câu chuyện "li kì" để kể với người khác.
ĐI LÀM RỒI MỚI HIỂU đồng nghiệp, có thể nói một là một trước mặt chúng ta, nhưng sau lưng lại một thành ba. Sếp có thể đối với nhân viên nổi bật sẽ xử sự dịu dàng, dễ tính, còn với những nhân viên tầm trung thì cuộc đối thoại sẽ ngắn gọn súc tích, chủ yếu là là những yêu cầu và mệnh lệnh.
Các bạn có tin không?
Mình nhớ bây giờ những ngày tháng còn đang đi học chỉ muốn thoát khỏi rồi đi làm kiếm tiền, vì những căng thẳng áp lực khi ngày ngày là một đống deadline, bài tập trên trường. Rồi bắt đầu tự đi làm kiếm tiền, mình lại muốn thời gian mình ở lại trường có thể kéo dài được lâu hơn nữa, bởi áp lực trong công việc thực sự không như ta nghĩ và đúng là chỉ có đi làm thì có những thứ ta mới hiểu được.
Mỗi giai đoạn của đời người chúng ta đều có ít nhất một nỗi lo nào đó, thi đại học thì lo rớt lên rớt xuống, vào được đại học thì lo không ra trường được đúng hạn, lo rằng nếu bằng cử nhân không xếp loại tốt thì sẽ ra sao? Tốt nghiệp lại lo sợ không tìm được công việc tốt, lo không thể hoàn thành công việc, lo bị đuổi...
Và sau cùng, mình nhận ra một điều quan trọng rằng quãng thời gian đại học, các bạn hãy tận hưởng hết mình đi, bởi khi ra trường đi làm đó mới chính là cột mốc đầu tiên trong sự trưởng thành của các bạn đấy! Có đời nào các bạn mới tốt nghiệp và đi xin việc các bạn nói rằng em là sinh viên mới ra trường mong anh chị ưu ái và giúp đỡ cho em có công việc này với ạ!. Bạn nghĩ họ có chấp nhận không?
Các bạn không phải là cái rốn của vũ trụ hay cũng chẳng phải nhân vật chính trong một bộ phim nào đâu. Các bạn còn là sinh viên, còn trên môi trường đại học có thầy cô bạn bè giúp đỡ nhưng khi ra ngoài rồi ai cũng như ai cả thôi.
Mình đã từng đi phát tờ rơi chỉ để hiểu thêm về cuộc sống xã hội, vì có nhiều người họ cũng chả nhận và thậm chí họ còn nạt mình nữa. Hoặc là mình đi phục vụ quán cafe mình mới hiểu được mình phải khiêm tốn và mình càng phải biết nhẫn nhịn. Mình đi phục vụ nhà hàng tiệc cưới, mình mới hiểu được cái sức lao động của cha mẹ nó quý giá đến nhường nào!...
Không có con đường nào trải đầy hoa hồng cả, mà nếu có con đường trải hoa hồng thì hoa hồng cũng có gai.
Bước ra khỏi cảnh cửa đại học, cuộc đời bạn sẽ rẽ sang một trang mới, lúc đó bạn sẽ thấy được cuộc sống này thực sự là ra sao.
Hãy thật sự chú tâm vào chính bản thân mình. Muốn thay đổi thế giới, trước tiên cần phải thay đổi chính mình. Chúc các bạn thành công
Khi ra trường với tấm bằng đại học trên tay, bạn sẽ nghĩ mình hơn nhiều so với những bạn chỉ có bằng cao đẳng hay không có bằng cấp gì. Thật sự bạn hoàn toàn có cơ sở để tự tin và đắc ý với tấm bằng cử nhân mình được đào tạo chuyên nghiệp về chuyên môn trên giảng đường đại học trong suốt nhiều năm liền. Bạn nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội việc làm nhiều hơn người khác và xin việc sẽ không quá khó khăn.
Điều này mình thấy thường xảy ra với những bạn sinh viên xưa nay ít tiếp xúc nhiều với xã hội bên ngoài. Đặc biệt với những bạn hay mắc bệnh "THÀNH TÍCH". Họ nghĩ rằng bản thân học nhiều, thành tích cao, việc xin việc và cuộc sống sẽ luôn thuận buồm xuôi gió, mọi người và đồng nghiệp sẽ luôn giúp đỡ mình phát triển. Nhưng họ lại không thấy rằng:
ĐI LÀM RỒI MỚI HIỂU trong xã hội này có rất nhiều kiểu người, và mình không biết được từ miệng của người khác mình có bao nhiêu PHIÊN BẢN. Người ngay thẳng thì họ góp ý, giúp đỡ, thậm chí bỏ thời gian để hướng dẫn mình; người hay để ý, "nhiều chuyện" chỉ quan sát đằng sau, gom từng tí tí một để góp nhặt thành một câu chuyện "li kì" để kể với người khác.
ĐI LÀM RỒI MỚI HIỂU đồng nghiệp, có thể nói một là một trước mặt chúng ta, nhưng sau lưng lại một thành ba. Sếp có thể đối với nhân viên nổi bật sẽ xử sự dịu dàng, dễ tính, còn với những nhân viên tầm trung thì cuộc đối thoại sẽ ngắn gọn súc tích, chủ yếu là là những yêu cầu và mệnh lệnh.
Các bạn có tin không?
Mình nhớ bây giờ những ngày tháng còn đang đi học chỉ muốn thoát khỏi rồi đi làm kiếm tiền, vì những căng thẳng áp lực khi ngày ngày là một đống deadline, bài tập trên trường. Rồi bắt đầu tự đi làm kiếm tiền, mình lại muốn thời gian mình ở lại trường có thể kéo dài được lâu hơn nữa, bởi áp lực trong công việc thực sự không như ta nghĩ và đúng là chỉ có đi làm thì có những thứ ta mới hiểu được.
Mỗi giai đoạn của đời người chúng ta đều có ít nhất một nỗi lo nào đó, thi đại học thì lo rớt lên rớt xuống, vào được đại học thì lo không ra trường được đúng hạn, lo rằng nếu bằng cử nhân không xếp loại tốt thì sẽ ra sao? Tốt nghiệp lại lo sợ không tìm được công việc tốt, lo không thể hoàn thành công việc, lo bị đuổi...
Và sau cùng, mình nhận ra một điều quan trọng rằng quãng thời gian đại học, các bạn hãy tận hưởng hết mình đi, bởi khi ra trường đi làm đó mới chính là cột mốc đầu tiên trong sự trưởng thành của các bạn đấy! Có đời nào các bạn mới tốt nghiệp và đi xin việc các bạn nói rằng em là sinh viên mới ra trường mong anh chị ưu ái và giúp đỡ cho em có công việc này với ạ!. Bạn nghĩ họ có chấp nhận không?
Các bạn không phải là cái rốn của vũ trụ hay cũng chẳng phải nhân vật chính trong một bộ phim nào đâu. Các bạn còn là sinh viên, còn trên môi trường đại học có thầy cô bạn bè giúp đỡ nhưng khi ra ngoài rồi ai cũng như ai cả thôi.
Mình đã từng đi phát tờ rơi chỉ để hiểu thêm về cuộc sống xã hội, vì có nhiều người họ cũng chả nhận và thậm chí họ còn nạt mình nữa. Hoặc là mình đi phục vụ quán cafe mình mới hiểu được mình phải khiêm tốn và mình càng phải biết nhẫn nhịn. Mình đi phục vụ nhà hàng tiệc cưới, mình mới hiểu được cái sức lao động của cha mẹ nó quý giá đến nhường nào!...
Không có con đường nào trải đầy hoa hồng cả, mà nếu có con đường trải hoa hồng thì hoa hồng cũng có gai.
Bước ra khỏi cảnh cửa đại học, cuộc đời bạn sẽ rẽ sang một trang mới, lúc đó bạn sẽ thấy được cuộc sống này thực sự là ra sao.
Hãy thật sự chú tâm vào chính bản thân mình. Muốn thay đổi thế giới, trước tiên cần phải thay đổi chính mình. Chúc các bạn thành công
saving score / loading statistics ...