Text Practice Mode
ĐỨC MỎNG QUYỀN CAO
created Oct 21st 2021, 07:45 by KCNguyen
1
723 words
16 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Trước có nói về rèn Tâm luyện Tài, vậy cụ thể vì sao lại phải rèn Tâm, cuộc sống này không phải chỉ kiếm tiền và sống tốt là được sao, tiền bạc, vật chất không có thì rèn Tâm để làm gì, việc chi phải khổ luyện?. Theo mình Tâm sinh ra Đức, Đức sinh ra Phúc, Phúc tạo ra cuộc sống đong đầy tiền bạc, ấm no hạnh phúc. Vậy phải nói thế nào, thực tế thì sao?
Những năm gần đây xuất hiện một hiện tượng rất phổ biến, đó là có người ban đầu kiếm tiền rất dễ dàng nhưng không giữ được bao lâu lại mất trắng. Chúng ta hãy thử suy nghĩ: Vì sao có nhiều người trẻ tài giỏi nhưng lại chết sớm? Vì sao có người nổi tiếng liền bị gặp biến cố ngay sau đó? vì sao có quá nhiều căn bệnh ác tính bộc phát như vậy và có người vừa xây xong nhà thì lại bị tai nạn qua đời?... Tất cả những chuyện này điều liên quan đến bốn chữ “Đức bất phối vụ”, nghĩa là đức hạnh và địa vị của một người không tương xứng với nhau, phúc báo của một người phải tương xứng với cống hiến của họ. Ngược lại, một người có đức mỏng không tương xứng với những gì nhận được, thì không sớm thì muộn sẽ gặp đại họa.
Hết thảy sự giàu có, trí tuệ, địa vị của chúng ta được tổ tiên ông bà gọi bằng chữ “Vật”, kỳ thực “vật” này cũng chính là phúc báo, có câu rằng “Hậu đức tái vật” ý nói khi chúng ta có đức dày thì mới có thể mang tải được vạn vật. Ngược lại với điều vừa nêu trên chính là câu “Đức bất phối vị” vị này chính là sự đãi ngộ, ý rằng đức hạnh của một người không tương xứng với phúc báo của mình. Ví như một cái bàn, nó chỉ có thể chịu được sức nặng 10 cân, nhưng lại đặt lên nó trọng lượng 15, 20 cân. Thử hỏi chuyện gì sẽ xảy đến?
Vậy mới nói tiền bạc, quyền lực, danh vọng đều là những phúc báo hay phước lành của mỗi người, chúng ta cũng là những vật đè ép lên bản thân, liệu có gánh đỡ nổi không?, dựa vào cái gì để gánh đỡ?. Chính là dựa vào đức hạnh, dựa vào giá trị mà mình đóng góp cho xã hội.
Trong “Liễu phàm tứ huấn” có câu: Tài sản trăm lượng phải là nhân vật trăm lượng, tài sản ngàn lượng phải là nhân vật ngàn lượng. Nếu một người vô cớ hưởng thụ, hưởng thụ một cách không giới hạn, thì sớm muộn gì phúc báo cũng sẽ cạn kiệt, và rồi tai họa sẽ ập đến. Khi có phúc báo, thì không phải đi kiếm tiền nữa, mà tiền sẽ tự đến. Cổ nhân thường nói, người đi kiếm tiền, đi bằng hai chân, tiền đi kiếm người, đi bằng tám chân. Chính là đạo lý này.
Tại sao nhiều người giàu có lại ăn mặc vô cùng giản dị? Vì tâm của họ rất khiêm tốn, họ càng sử dụng những món đồ đơn giản thì càng cảm thấy trong lòng thoải mái và yên ổn. Trước khi tận hưởng những điều này, cần phải tự hỏi mình rằng: những gì mà bản thân đã đóng góp cho xã hội có gánh nổi những thú vui vật chất này không. Nếu không thì tức là đang tiêu hao phúc báo của chính mình. Những người lớn tuổi thời xưa thường hay nói “giảm phúc giảm thọ” chính là đạo lý ấy. Tuổi thọ và phúc báo đều là năng lượng, cơ thể con người lại chính là một dạng năng lượng như thế.
Chỉ cần hiểu được đạo lý này, mới biết làm thế nào để theo đuổi phúc phận, làm sao để có thể an tâm mà hưởng phúc. Hãy nhớ rằng: Đức không xứng với vị, tất sẽ gặp họa, Đức mỏng mà quyền cao, trí tuệ nhỏ mà nuôi nhiều tham vọng, năng lực thấp mà đảm nhiệm trọng trách, đều là không cân bằng, đều là mầm mống cho tai họa về sau.
KC Nguyễn.
Những năm gần đây xuất hiện một hiện tượng rất phổ biến, đó là có người ban đầu kiếm tiền rất dễ dàng nhưng không giữ được bao lâu lại mất trắng. Chúng ta hãy thử suy nghĩ: Vì sao có nhiều người trẻ tài giỏi nhưng lại chết sớm? Vì sao có người nổi tiếng liền bị gặp biến cố ngay sau đó? vì sao có quá nhiều căn bệnh ác tính bộc phát như vậy và có người vừa xây xong nhà thì lại bị tai nạn qua đời?... Tất cả những chuyện này điều liên quan đến bốn chữ “Đức bất phối vụ”, nghĩa là đức hạnh và địa vị của một người không tương xứng với nhau, phúc báo của một người phải tương xứng với cống hiến của họ. Ngược lại, một người có đức mỏng không tương xứng với những gì nhận được, thì không sớm thì muộn sẽ gặp đại họa.
Hết thảy sự giàu có, trí tuệ, địa vị của chúng ta được tổ tiên ông bà gọi bằng chữ “Vật”, kỳ thực “vật” này cũng chính là phúc báo, có câu rằng “Hậu đức tái vật” ý nói khi chúng ta có đức dày thì mới có thể mang tải được vạn vật. Ngược lại với điều vừa nêu trên chính là câu “Đức bất phối vị” vị này chính là sự đãi ngộ, ý rằng đức hạnh của một người không tương xứng với phúc báo của mình. Ví như một cái bàn, nó chỉ có thể chịu được sức nặng 10 cân, nhưng lại đặt lên nó trọng lượng 15, 20 cân. Thử hỏi chuyện gì sẽ xảy đến?
Vậy mới nói tiền bạc, quyền lực, danh vọng đều là những phúc báo hay phước lành của mỗi người, chúng ta cũng là những vật đè ép lên bản thân, liệu có gánh đỡ nổi không?, dựa vào cái gì để gánh đỡ?. Chính là dựa vào đức hạnh, dựa vào giá trị mà mình đóng góp cho xã hội.
Trong “Liễu phàm tứ huấn” có câu: Tài sản trăm lượng phải là nhân vật trăm lượng, tài sản ngàn lượng phải là nhân vật ngàn lượng. Nếu một người vô cớ hưởng thụ, hưởng thụ một cách không giới hạn, thì sớm muộn gì phúc báo cũng sẽ cạn kiệt, và rồi tai họa sẽ ập đến. Khi có phúc báo, thì không phải đi kiếm tiền nữa, mà tiền sẽ tự đến. Cổ nhân thường nói, người đi kiếm tiền, đi bằng hai chân, tiền đi kiếm người, đi bằng tám chân. Chính là đạo lý này.
Tại sao nhiều người giàu có lại ăn mặc vô cùng giản dị? Vì tâm của họ rất khiêm tốn, họ càng sử dụng những món đồ đơn giản thì càng cảm thấy trong lòng thoải mái và yên ổn. Trước khi tận hưởng những điều này, cần phải tự hỏi mình rằng: những gì mà bản thân đã đóng góp cho xã hội có gánh nổi những thú vui vật chất này không. Nếu không thì tức là đang tiêu hao phúc báo của chính mình. Những người lớn tuổi thời xưa thường hay nói “giảm phúc giảm thọ” chính là đạo lý ấy. Tuổi thọ và phúc báo đều là năng lượng, cơ thể con người lại chính là một dạng năng lượng như thế.
Chỉ cần hiểu được đạo lý này, mới biết làm thế nào để theo đuổi phúc phận, làm sao để có thể an tâm mà hưởng phúc. Hãy nhớ rằng: Đức không xứng với vị, tất sẽ gặp họa, Đức mỏng mà quyền cao, trí tuệ nhỏ mà nuôi nhiều tham vọng, năng lực thấp mà đảm nhiệm trọng trách, đều là không cân bằng, đều là mầm mống cho tai họa về sau.
KC Nguyễn.
saving score / loading statistics ...