Text Practice Mode
"CHA ĐÃ QUÊN" (W.Livingston Larned). Phần 2, trích "ĐẮC NHÂN TÂM"
created Aug 20th 2021, 03:31 by Phung Nguyen
1
239 words
10 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Con thương yêu!
Con có biết không, tờ báo đã rời tay cha trong im lặng và một nỗi sợ hãi lẫn đau xót nghẹn ngào xâm chiến cõi lòng cha. Cha đã làm gì thế này? Cha biến thành một người cha suốt ngày chỉ xăm xoi tội lỗi của con mình. Một người cha chỉ toàn kiếm những cái xấu của con để chê trách – và đây là những phần thưởng mà cha dành cho con như là một đứa trẻ ư? Cha chỉ muốn con phải thế này thế nọ, cha chỉ muốn con cư xử như người lớn. Cha đã đo con bằng cây thước dành cho người trưởng thành, bằng cả những năm tháng tuổi đời và sự trải nghiệm già dặn của cha.
Con yêu của cha!
Trong khi cha nhìn con bằng một đôi mắt già cõi muộn phiền, đầy thành kiến, soi mói ấy, cha chẳng thèm biết đến những cái tốt, điều hay và sự chân thành, hồn nhiên trong tư chất của con. Trái tim nhỏ bé của con nồng ấm và to lớn như ánh rạng đông đang tặng bao tia nắng ấm cho những ngọn đồi bao la. Con đã hồn nhiên lao vào hôn chúc cha ngủ ngon mà không hề vướng bận vào việc cha đã la mắng con cả ngày và hằn học với con vì những lý do không chính đáng.
Con thương yêu!
Cha không thể đợi thêm được nữa. Cha phải nhanh chóng bước đến bên con, quỳ xuống chiếc giường nhỏ bé và nhìn gương mặt thơ ngay của con trong giấc ngủ với một niềm ân hận vô cùng.
Có thể, con vẫn còn quá bé bỏng để hiểu những cảm xúc đang tràn ngập lòng cha. Cha hứa với con, từ ngay giây phút này, cha sẽ trở lại một người cha đích thực và luôn biết trân trọng tình yêu của con ngay cả giây phút nóng giận tưng bừng. Cha sẽ là người bạn trung thành của con, sẽ đau khổ khi con gặp bắt hạnh, sẽ cười vui khi con gặp may mắn, sung sướng. Cha sẽ chặt môi để không thốt ra những lời gắt gỏng khi con quỷ giận dữ trổi dậy trong lòng cha. Cha sẽ tự bảo mình rằng con vẫn còn bé bỏng.
Ôi, cha dường như đã nhìn thấy đứa con thơ ngay dại của cha như nhìn một con người trưởng thành thực sự. Giờ đây, nhìn con cuộn mình trong chăn và mệt mỏi ngủ yên trên chiếc giường bé xíu, cha chợt nhận ra con chỉ là một đứa trẻ thơ ngây. Sáng sáng, con nũng nịu trong vòng tay trìu mến của mẹ. Mái tóc tơ mềm mại của con còn vương xíu trên bờ vai mẹ, cần được che chở trong cảm giác được yêu thương. Vậy mà, cha đã đòi hỏi ở con quá nhiều…
Con có biết không, tờ báo đã rời tay cha trong im lặng và một nỗi sợ hãi lẫn đau xót nghẹn ngào xâm chiến cõi lòng cha. Cha đã làm gì thế này? Cha biến thành một người cha suốt ngày chỉ xăm xoi tội lỗi của con mình. Một người cha chỉ toàn kiếm những cái xấu của con để chê trách – và đây là những phần thưởng mà cha dành cho con như là một đứa trẻ ư? Cha chỉ muốn con phải thế này thế nọ, cha chỉ muốn con cư xử như người lớn. Cha đã đo con bằng cây thước dành cho người trưởng thành, bằng cả những năm tháng tuổi đời và sự trải nghiệm già dặn của cha.
Con yêu của cha!
Trong khi cha nhìn con bằng một đôi mắt già cõi muộn phiền, đầy thành kiến, soi mói ấy, cha chẳng thèm biết đến những cái tốt, điều hay và sự chân thành, hồn nhiên trong tư chất của con. Trái tim nhỏ bé của con nồng ấm và to lớn như ánh rạng đông đang tặng bao tia nắng ấm cho những ngọn đồi bao la. Con đã hồn nhiên lao vào hôn chúc cha ngủ ngon mà không hề vướng bận vào việc cha đã la mắng con cả ngày và hằn học với con vì những lý do không chính đáng.
Con thương yêu!
Cha không thể đợi thêm được nữa. Cha phải nhanh chóng bước đến bên con, quỳ xuống chiếc giường nhỏ bé và nhìn gương mặt thơ ngay của con trong giấc ngủ với một niềm ân hận vô cùng.
Có thể, con vẫn còn quá bé bỏng để hiểu những cảm xúc đang tràn ngập lòng cha. Cha hứa với con, từ ngay giây phút này, cha sẽ trở lại một người cha đích thực và luôn biết trân trọng tình yêu của con ngay cả giây phút nóng giận tưng bừng. Cha sẽ là người bạn trung thành của con, sẽ đau khổ khi con gặp bắt hạnh, sẽ cười vui khi con gặp may mắn, sung sướng. Cha sẽ chặt môi để không thốt ra những lời gắt gỏng khi con quỷ giận dữ trổi dậy trong lòng cha. Cha sẽ tự bảo mình rằng con vẫn còn bé bỏng.
Ôi, cha dường như đã nhìn thấy đứa con thơ ngay dại của cha như nhìn một con người trưởng thành thực sự. Giờ đây, nhìn con cuộn mình trong chăn và mệt mỏi ngủ yên trên chiếc giường bé xíu, cha chợt nhận ra con chỉ là một đứa trẻ thơ ngây. Sáng sáng, con nũng nịu trong vòng tay trìu mến của mẹ. Mái tóc tơ mềm mại của con còn vương xíu trên bờ vai mẹ, cần được che chở trong cảm giác được yêu thương. Vậy mà, cha đã đòi hỏi ở con quá nhiều…
saving score / loading statistics ...