Text Practice Mode
Tại sao cần một cuốn sách về tuyệt vọng? (4)
created Jul 5th 2020, 07:34 by Thùy Linh Cao
1
572 words
6 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
CÔ BÉ ĐÁNH MẤT CON BÚP BÊ
Nhà văn Kafla, mà tôi đã trích dẫn một câu của ông ở đầu chương này, có một giai thoại như sau:
Một ngày nọ, Kafla đàn cùng người yêu của ông là Dora tản bộ trong công viên thì thấy một cô bé đang khóc. Cô bé đã đánh mất con búp bê mà cô trân trọng. Kafla bắt chuyện với cô bé: "Búp bê chắc là chỉ đi du lịch một thời gian thôi". Kể từ hôm sau, Kafla viết những bức thư đề tên người gửi là búp bê và đưa cho cô bé mỗi ngày. Thời điểm ấy, bệnh lao phổi của Kafla đã trở nặng, thời gian còn lại của ông không đến một năm. Tuy nhiên, nhờ Dora mà Kafla đã viết thư với sự nghiêm túc như khi viết tiểu thuyết. Búp bê đã thám hiểm nhiều nơi trên đường du hành. Những bức thư được viết liên tục trong ba tuần. Kafla rất đau đầu về việc nên kết thúc nó như thế nào. Búp bê trưởng thành, gặp gỡ nhiều người, cuối cùng kết hôn hạnh phúc ở một đất nước xa xôi. Cô bé đã chấp nhận việc mình không thể gặp lại búp bê nữa.
Nhà văn Brod, bạn thân của Kafla, nghe câu chuyện này từ Dora, lúc viết cuốn sách của mình, đã hiểu nhầm đoạn cuối Kafla cuối cùng đã đưa cho cô bé một con búp bê khác và hình như đã nói rằng: "Nó đã đi xa một chuyến nên có thể thay đổi đôi chút". Do đó, giai thoại này được biết đến rộng rãi. Nhưng sự khác biệt rất lớn. Câu chuyện của Brod chỉ biện minh cho sự thay đổi bề ngoài của một con búp bê. Nếu như vậy thì Kafla đã chẳng dốc lòng đến thế.
Dora đã viết thế này về việc Kafla băn khoăn nên kết thúc câu chuyện như thế nào: "Kết thúc này phải là một kết thúc hoàn chỉnh. Nói cách khác là phải tạo ra một trật tự thay thế cho sự mất trật tự nảy sinh từ việc đánh mất đồ chơi."[...] Hơi khó khăn nhưng có thể diễn giải như sau:
Đối với cô bé, việc mất đi con búp bê là nỗi buồn như thể mất đi một người quan trọng với mình. Nói khoa trương một chút thì đó là cuộc sống vốn có con búp bê bên cạnh, vậy mà từ giờ cuộc sống không còn nó nữa. Cô bé tuyệt vọng, khó có thể chấp nhận cuộc sống mới. Làm cách nào để ổn định cuộc sống hỗn hoạn này? Liệu có một trật tự mới không? Kafla đã thực hiện điều đó nhờ sức mạnh của truyện kể. Và cô bé đã chấp nhận một cuộc sống mới không có con búp bê, có thể nở nụ cười với cuộc sống mới và tâm trạng trở nên tốt hơn.
Nếu đưa cho cô bé một con búp bê mới, rồi trở về cuộc sống có con búp bê là thấy ổn thì chẳng có gì khổ sở. Thiết lập trật tự mới cho cuộc sống hỗn loạn bởi mất mát, đó mới chính là sức mạnh của chuyện kể, là lí do để Kafla gắng sức vì cô bé.
Trích chương 1 - "Tôi ơi đừng tuyệt vọng" - Hiroki Kashiragi.
Nhà văn Kafla, mà tôi đã trích dẫn một câu của ông ở đầu chương này, có một giai thoại như sau:
Một ngày nọ, Kafla đàn cùng người yêu của ông là Dora tản bộ trong công viên thì thấy một cô bé đang khóc. Cô bé đã đánh mất con búp bê mà cô trân trọng. Kafla bắt chuyện với cô bé: "Búp bê chắc là chỉ đi du lịch một thời gian thôi". Kể từ hôm sau, Kafla viết những bức thư đề tên người gửi là búp bê và đưa cho cô bé mỗi ngày. Thời điểm ấy, bệnh lao phổi của Kafla đã trở nặng, thời gian còn lại của ông không đến một năm. Tuy nhiên, nhờ Dora mà Kafla đã viết thư với sự nghiêm túc như khi viết tiểu thuyết. Búp bê đã thám hiểm nhiều nơi trên đường du hành. Những bức thư được viết liên tục trong ba tuần. Kafla rất đau đầu về việc nên kết thúc nó như thế nào. Búp bê trưởng thành, gặp gỡ nhiều người, cuối cùng kết hôn hạnh phúc ở một đất nước xa xôi. Cô bé đã chấp nhận việc mình không thể gặp lại búp bê nữa.
Nhà văn Brod, bạn thân của Kafla, nghe câu chuyện này từ Dora, lúc viết cuốn sách của mình, đã hiểu nhầm đoạn cuối Kafla cuối cùng đã đưa cho cô bé một con búp bê khác và hình như đã nói rằng: "Nó đã đi xa một chuyến nên có thể thay đổi đôi chút". Do đó, giai thoại này được biết đến rộng rãi. Nhưng sự khác biệt rất lớn. Câu chuyện của Brod chỉ biện minh cho sự thay đổi bề ngoài của một con búp bê. Nếu như vậy thì Kafla đã chẳng dốc lòng đến thế.
Dora đã viết thế này về việc Kafla băn khoăn nên kết thúc câu chuyện như thế nào: "Kết thúc này phải là một kết thúc hoàn chỉnh. Nói cách khác là phải tạo ra một trật tự thay thế cho sự mất trật tự nảy sinh từ việc đánh mất đồ chơi."[...] Hơi khó khăn nhưng có thể diễn giải như sau:
Đối với cô bé, việc mất đi con búp bê là nỗi buồn như thể mất đi một người quan trọng với mình. Nói khoa trương một chút thì đó là cuộc sống vốn có con búp bê bên cạnh, vậy mà từ giờ cuộc sống không còn nó nữa. Cô bé tuyệt vọng, khó có thể chấp nhận cuộc sống mới. Làm cách nào để ổn định cuộc sống hỗn hoạn này? Liệu có một trật tự mới không? Kafla đã thực hiện điều đó nhờ sức mạnh của truyện kể. Và cô bé đã chấp nhận một cuộc sống mới không có con búp bê, có thể nở nụ cười với cuộc sống mới và tâm trạng trở nên tốt hơn.
Nếu đưa cho cô bé một con búp bê mới, rồi trở về cuộc sống có con búp bê là thấy ổn thì chẳng có gì khổ sở. Thiết lập trật tự mới cho cuộc sống hỗn loạn bởi mất mát, đó mới chính là sức mạnh của chuyện kể, là lí do để Kafla gắng sức vì cô bé.
Trích chương 1 - "Tôi ơi đừng tuyệt vọng" - Hiroki Kashiragi.
saving score / loading statistics ...