eng
competition

Text Practice Mode

SCI Mê Án Tập - Nhĩ Nhã

created Jun 26th 2020, 14:47 by kieukimthuy


1


Rating

596 words
5 completed
00:00
VỤ ÁN THỨ NHẤT - KẺ GIẾT NGƯỜI THEO SỐ
 
Chương 1: Chuột mèo không đội trời chung
 
Một buổi sáng sớm, tòa cao ốc cục cảnh sát thành phố S muốn nổ tung, mọi người tốp năm tốp ba bu lại thành một nhóm rỉ tai thì thầm với nhau. Vương Triều cùng Trương Long đi vào cục, liền cảm thấy không khí đó khác lạ, tất cả mọi người làm sao vậy?
Hai người mắt thâm như mắt gấu trúc, đêm qua vừa mới kết thúc một vụ án lớn nên ngủ không đủ. đi đến cửa thang máy, thấy trên tường dán một tờ giấy trắng. Trương Long vươn tay lên gỡ xuống, mắng: "Người nào to gan lớn mật, đến cả cục cảnh sát cũng dám vào dán quảng cáo thế này?"
Vương Triều đứng một bên nhìn qua một lượt, "Không giống quảng cáo... chữ của cục trưởng?"
Vào trong thang máy, hai người mới bắt đầu kỹ tờ giấy...
Mười giây đồng hồ sau, trong thang máy truyền đến hai tiếng rống to, làm cho những người chờ bên ngoài thang máy sợ tới mức lùi hết ra sau.
"Đinh..."
Một tiếng, cửa thang máy lầu 7 mở ra.
Chỉ thấy Trương Long cùng Vương Triều vọt ra như mấy con sói hổ đang tăng tốc, thẳng hướng phía phòng làm việc của đội cảnh sát hình sự, miệng còn to "Không thể tin được!", làm cho nhân viên cảnh sát bốn phía đều ngước lên nhìn.
Cửa phòng bị hai người đạp một đạp mở ra cái ầm, làm cho các cảnh sát bên trong cả kinh, vội lẻn đến sau bàn tìm cốt che chắn.
Nhưng hai người sau khi xông vào, cũng chưa liếc mắt mọi người một cái, chỉ trực tiếp tiến  phía văn phòng đội trưởng.
Cửa phòng làm việc chỉ đẩy nhẹ đã mở toang, hai người phanh không kịp, liền song song ngã sấp vào, đập mặt xuống sàn nhà. Chợt cửa sổ lầu dưới người thò đầu ra hét: "Đội hình sự các người thể yên tĩnh một ngày không? Cứ như vậy rồi đến lúc động đất thật, mọi người trong đây còn không biết để chạy đó!"
Trương Long cùng Vương Triều lồm cồm đứng dậy, thấy Bạch Ngọc Đường tay cầm cốc phê tựa vào bàn làm việc, mặt đầy tiếu ý nhìn hai người bọn họ.
"Đội trưởng, này phải sự thật?" Trương Long giơ tờ giấy trong tay ra.
"Cậu đoán thật hay giả?" Bạch Ngọc Đường uống ngụm phê, không để ý trả lời.
"Đây... sự thật?" Vương Triều cẩn thận xác nhận.
Gật gật đầu, tiếp tục uống phê.
Sau một lúc trầm mặc, chợt nghe cả văn phòng đội hình sự tiếng khóc rung trời.
"Đội trưởng, anh không thể bỏ lại chúng tôi a"
"Đội trưởng, anh không thể đi như thế"
"Vương Triều, Trương Long a, hai người không thể đi được"
"Các cậu đi bỏ lại anh em làm sao bây giờ a..."
Mọi người các phòng khác thò đầu vào xem. Đội chống mại dâm: "Đội hình sự sao vậy? Bạch đội trưởng bên đó hy sinh nhiệm vụ à?"
Đội kinh tế: "Làm có, sáng nay tôi vẫn còn thấy người ta vui vẻ mà..."
Đội ma túy: "Thôi đi, Bạch đội trưởng nhà bọn họ, Diêm Vương dám thu sao?"
 
 
 

saving score / loading statistics ...